Không thể bịt mắt, bịt miệng, bịt tai cả một dân tộc

Các Đại biểu Quốc hội bấm nút thông qua Luật an ninh mạng. Ảnh: Tin nhanh chứng khóan
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Dẫu biết trước rằng, hôm nay (12/6/2018) Quốc Hội sẽ thông qua Luật An Ninh Mạng (ANM). Nhưng khi biết được có đến 423 (trên tổng số 466 ĐBQH) ấn nút đồng thuận với Luật ANM, thì tràn ngập một nỗi buồn tê tái.

Đất nước những năm tháng này có quá nhiều nỗi đau.

423 “ông bà nghị” ấn nút đồng thuận thông qua Luật ANM hôm nay, có ý thức đầy đủ được rằng, họ là những người đã góp phần làm chậm bước tiến của Dân Tộc?

15 vị ĐBQH không tán thành Luật ANM, hãy kiêu hãnh nêu danh, để Nhân Dân còn biết.

Sai đối tượng

An ninh mạng là làm cho mạng được an toàn, không bị kẻ khác tấn công phá hoại. Chứ không phải như ông Nguyễn Thanh Hồng – Ủy viên Thường trực Quốc phòng An ninh của Quốc Hội, đã trả lời trên báo Vnexppress ngày 28/5/2018 rằng:

“An ninh mạng nếu giải thích dễ hiểu nhất là không truyền bá, cổ súy, khai thác những nội dung chống phá Đảng, Nhà nước và làm sao để mỗi công dân có ý thức trong việc phòng chống tội phạm, bảo vệ bản thân và gia đình”.

Ngồi ở ghế Thường trực Quốc phòng An ninh QH mà hiểu về ANM như thế thì thật là tai họa cho đất nước.

Sai mục đích

Mục đích của ANM không phải là “không truyền bá, cổ súy, khai thác những nội dung chống phá Đảng, Nhà nước” mà là bảo vệ hệ thống mạng quốc gia không bị kẻ thù phá hoại.

Năm 2014 khi Trung Quốc đưa giàn khoan HD 981 vào lãnh hải nước ta thì hàng loạt các hệ thống máy tính của Việt Nam bị tấn công. Trong đó có hệ thống máy tính của Bộ Tài Nguyên Môi Trường bị xâm nhập, do sở hữu các thông tin về bản đồ, hải trình, báo cáo về thăm dò dầu khí, khai thác thủy sản, tuần tra biển… Ngoài Bộ TN&MT thì hệ thống mạng của Tập Đoàn Dầu Khí và Tập Đoàn Bưu Chính Viễn Thông Việt Nam cũng bị tấn công. Những kẻ hacker này không ai khác ngoài từ Trung Quốc.

Tiếp sau đó là các vụ tấn công vào hệ thống mạng máy tính Việt Nam, như ngân hàng Tiên Phong (5/2016), sân bay Tân Sơn Nhất (7/2016). Nghiêm trọng nữa là hệ thống máy tính của Bộ Ngoại Giao bị xâm nhập vào tháng 5/2017 khi TT Nguyễn Xuân Phúc thăm Mỹ.

Cuộc chiến tranh mạng, trong thời đại công nghệ hiện nay, là vô cùng nguy hiểm. Nhà nước phải nhìn nhận kẻ thù từ nước ngoài là mục tiêu chính mà thiết lập hệ thống an minh mạng để bảo vệ Tổ Quốc. Đó là điều tối quan trọng ưu tiên số một.

Sai biện pháp

Bởi thế, phải tuyển chọn được những tài năng nhất về công nghệ thông tin của người Việt, để bảo vệ an toàn hệ thống mạng máy tính quốc gia trước tấn công của kẻ thù nước ngoài, chứ không phải thành lập trung đoàn DLV suốt ngày ngồi phản bác lại chính kiến của người dân.

Bởi thế, phải cấm nhập khẩu các thiết bị cài đặt gián điệp như của hãng Huawei Trung Quốc, chứ không phải chặn ngăn internet của người dùng Việt Nam.

ANM được thiết lập là vì ợi ích quốc gia chứ không phải là vì lợi ích nhóm.

Xác định sai đối tượng là xác định sai mục đích. Đã sai mục đích thì tất nhiên sẽ đề xuất sai biện pháp.

“Truyền bá, cổ súy, khai thác những nội dung chống phá Đảng, Nhà nước” đã có trong Bộ luật hình sự rồi. Không thể là nội dung của Luật ANM.

Không thể ngăn cản được tiến bộ

Hoàn cảnh bây giờ không giống như những năm thập niên 60 của thế kỷ trước, đã tháo gỡ các băng ngắn trên đài Radio, không cho nghe tin từ nước ngoài.

Mạng internet là phát minh của nhân loại. Quyền truy cập mạng internet là quyền con người được Liên Hợp Quốc bảo hộ. Vì mục đích bảo vệ lợi ích của một thiểu số mà đưa ra các biện pháp hạn chế quyền truy cập internet của toàn dân là cản ngăn sự tiến bộ của toàn Dân Tộc.

Dẫu QH đã thông qua Luật ANM thì số phận nó rồi tất sẽ phải chết yểu. Một luật ANM kìm hãm bước tiến của Dân Tộc thì sẽ bị Nhân Dân loại bỏ.

Cụ Hồ đã nói “Dân chủ là để làm sao cho dân được mở miệng ra”.

Bịt mắt, bịt miệng, bịt tai thì ganh đua quốc tế bằng cách nào?

Không thể bịt mắt, bịt miệng, bịt tai cả một Dân Tộc.

Nguồn: FB Nguyen Ngoc Chu

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Lời kêu gọi tham dự biểu tình UPR 2024 diễn ra vào ngày 7/5 trước trụ sở Liên Hiệp Quốc

Ngày 7 tháng 5 này, nhà nước CSVN sẽ bị kiểm điểm trước Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (United Nations Human Rights Council – UNHRC) về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam. Đây là dịp để chúng ta chỉ rõ sự gian trá của CSVN trước diễn đàn quốc tế.

Chúng tôi kêu gọi đồng bào tham dự buổi biểu tình diễn ra ngày 7/5/2024, trước Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Genève, Thụy Sĩ, nhằm lên án những vi phạm nhân quyền của đảng Cộng Sản Việt Nam.

Đại diện Lưỡng viện Quốc Hội Hawaii (phải) trao Nghị quyết Cờ Vàng cho Đại diện Cộng đồng (giữa)

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 29/4 – 5/5/2024

Nội dung:

– Thông báo về các sự kiện đặc biệt tại Geneva, Thụy Sĩ nhân dịp Vietnam UPR 2024;
– Cựu TNLT Châu Văn Khảm gặp mặt thân hữu tại Houston;
– San Jose treo cờ tưởng niệm Quốc hận 30/4/1975;
– Lưỡng viện Quốc hội Hawaii và thành phố Honolulu ra Nghị quyết Vinh danh Cờ Vàng và Lễ Tưởng niệm Quốc hận 30/4 tại Hawaii;
– Cộng đồng tại Houston, TX tưởng niệm 30 tháng Tư;
– Hình ảnh các cuộc biểu tình Ngày Quốc hận 30/4 tại Vương Quốc Bỉ, Đức, Úc Châu;
– Mời theo dõi các cuộc hội luận.

Đảng

Để chống lại sự lăng loàn, độc đoán của đảng, ở những nước đa đảng (như Mỹ, Pháp, Hàn, Nhật, Sing chẳng hạn), họ cấm tiệt việc sử dụng ngân sách phục vụ cho riêng đảng nào đó. Tất cả đều phải tự lo, kể cả chi phí cho mọi hoạt động lớn nhỏ, từ chiếc ghế ngồi họp tới cái trụ sở mà đảng sử dụng. Tham lậm vào tiền thuế của dân, nó sẽ tự kết liễu sự nghiệp bởi không có dân nào bầu cho thứ đảng bòn rút mồ hôi nước mắt mình làm lãnh đạo mình.

Ảnh chụp màn hình VOA

Nhóm trí thức Việt Nam đề nghị lãnh đạo chớ ‘nói suông,’ nên chân thành hoà giải

GS. TS. Nguyễn Đình Cống, người đã công khai từ bỏ đảng Cộng sản vào năm 2016 và là một thành viên ký tên trong bản kiến nghị, nói với VOA:

“Thực ra, đây là một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn. Nhân dân Việt Nam hy sinh xương máu của cả hai bên để mang lại một chiến thắng cho đảng Cộng sản. Còn đối với dân tộc thì chẳng được gì cả. Nó chỉ mang lại được sự thống nhất về mặt lãnh thổ thôi. Còn sau chiến thắng ấy, không giải quyết được vấn đề đoàn kết dân tộc. Đảng thì được. Đảng được vì đạt được chính quyền toàn quốc. Còn dân tộc thì việc hoà giải dân tộc mãi cho đến bây giờ vẫn chưa thực hiện được.”