Thông Báo: Thiết lập Giải Thưởng Nhân Quyền Lê Đình Lượng và Thành phần Ban Giám Khảo cho năm 2018

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Tình trạng vi phạm nhân quyền tại Việt Nam ngày càng trầm trọng. Đặc biệt nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam gia tăng đàn áp trong 2 năm qua, nên nhu cầu đẩy mạnh các nỗ lực bảo vệ nhân quyền của dân tộc Việt Nam và cảnh giác dư luận thế giới trở nên bức thiết hơn bao giờ hết. Đây chính là động lực thúc đẩy Đảng Việt Tân thiết lập Giải Thưởng Nhân Quyền Lê Đình Lượng (xem Lời Giới Thiệu đính kèm).

Giải thưởng này do một ban giám khảo tuyển chọn và được công bố vào thời điểm 10 tháng 12, đánh dấu ngày Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền ra đời vào năm 1948 và cũng là ngày sinh nhật của Ông Lê Đình Lượng. Khi bị kết án 20 năm tù vì những hoạt động bảo vệ nhân quyền, ông Lê Đình Lượng đã phát biểu tại phiên tòa:

“Việc làm của tôi sẽ do lịch sử phán xét. Tôi sẽ vui khi phải ở lao tù nếu dân tộc này được lớn mạnh trong tự do dân chủ.”

Tất cả những cá nhân hay tổ chức hoạt động ở bất cứ nơi nào trên thế giới với mục tiêu phát huy và bảo vệ nhân quyền tại Việt Nam sẽ là đối tượng để nhận giải thưởng này. Giải thưởng cho lần đầu tiên vào năm 2018 được tuyển chọn bởi Ban Giám Khảo gồm 3 người:

  • Luật sư Lê Công Định – Nhà hoạt động nhân quyền và dân chủ, cựu tù nhân lương tâm, nguyên là Phó Chủ nhiệm Luật sư Đoàn tại thành phố Sài Gòn.
  • Dân biểu Alan Lowenthal – Dân biểu Quốc hội Liên bang Hoa Kỳ, đại diện hạt 47 thuộc tiểu bang California.
  • Nhà giáo Phạm Minh Hoàng – Nhà hoạt động nhân quyền và dân chủ, cựu tù nhân lương tâm, nguyên là giảng viên Trường Đại Học Bách Khoa, thành phố Sài Gòn.

Việc tuyển chọn sẽ được dựa trên hai tiêu chuẩn sau đây:

  • Quá trình tranh đấu cho nhân quyền tại Việt Nam
  • Một số hoạt động hay thành quả nổi bật

Chúng tôi hy vọng việc thiết lập giải thưởng này sẽ góp phần đề cao sự hy sinh và việc làm của những cá nhân hay tổ chức đang miệt mài tranh đấu cho nhân quyền của dân tộc Việt Nam, đồng thời cảnh giác và duy trì sự quan tâm của thế giới trước chính sách vi phạm nhân quyền có hệ thống của nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam.

Ngày 21 tháng 11 năm 2018
Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng

Mọi chi tiết xin liên lạc:
Hoàng Tứ Duy: +1 202-596-7951

 

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Một bà bán vé số dạo ở tỉnh Kiên Giang. Thu nhập từ bán vé số có thể đủ để trang trải chi phí hàng ngày. Cứ mỗi vé số bán ra, người bán lấy lời 1000 đồng. Một người bán chuyên nghiệp thường bán khoảng 200 vé mỗi ngày, thu chừng 200.000 đồng. Người bán nghiệp dư chỉ thu chừng 50.000 đồng mỗi ngày. Nói chung, thu nhập này đủ để họ sống qua ngày. Ảnh: Báo Tuổi Trẻ

Vấn nạn bán vé số ở miền Tây

Bán vé số ở miền Tây vừa là một vấn nạn, nuôi dưỡng tâm lý cờ bạc và sự bấp bênh kinh tế, vừa là một nét văn hóa, thể hiện lòng nhân ái và sự gắn kết cộng đồng qua hành động mua vé để giúp đỡ người nghèo khó.

Bà Cấn Thị Thêu (trái) và ông Lê Đình Lượng. Ảnh: Người Việt

HRW thúc Việt Nam trả tự do cho bà Cấn Thị Thêu, ông Lê Đình Lượng

Nhà cầm quyền Việt Nam phải “trả tự do ngay lập tức cho bà Cấn Thị Thêu, ông Lê Đình Lượng – hai nhà hoạt động nhân quyền bị bỏ tù trái phép, hiện đang có các bệnh hiểm nghèo trong khi bị giam giữ.”

Tổ chức Theo Dõi Nhân Quyền (Human Rights Watch – HRW) ngày 6/8/2025, ra một bản thông cáo báo chí đòi hỏi như vậy khi họ nhận được tin tức từ thân nhân và các nhà hoạt động nhân quyền của bà Cấn Thị Thêu và ông Lê Đình Lượng.

Thấy xanh tươi vậy đó, nhưng có nhiều khi nông dân lỗ sau một mùa làm ruộng. Nói chung, tôi thấy cuộc sống nông dân ở đây (miền Tây) khá bấp bênh. Không ngạc nhiên khi thanh niên lớn lên đều bỏ quê lên thành làm công nhân để có thu nhập ổn định. Ảnh: FB Nguyễn Tuấn

Nông dân Miền Tây: Những người bị lãng quên?

Việt Nam phát triển nhanh. Thành phố sáng rực ánh đèn. Khu công nghiệp mọc lên. GDP tăng đều và ấn tượng. Nhưng ở miền Tây, nông dân sống khó khăn, giống như họ bị bỏ lại. Làm tôi tự hỏi: GDP tăng chẳng có ý nghĩa gì đối với nông dân.