Từ ông Morrison đến ông Cờ Lờ Mờ Vờ

Thủ Tướng Úc Scott Morrison (trái) và người đồng cấp ở Hà Nội, ông Nguyễn Xuân Phúc.
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Ngày hôm nay ở xứ Úc này xảy ra một lúc 3 chuyện vừa thương cảm, vừa tội nghiệp vừa tức cười!

Thương cảm là vì vụ cháy rừng ở tiểu bang New South Wales vẫn tiếp tục cháy, cháy đã mấy tuần nay, và vẫn còn tiếp tục cháy, và cháy dữ dội, và đã khiến cho 2 nhân viên cứu hoả thiện nguyện tử nạn. Điều mà nhiều người ở xa không biết, và có lẽ là không tưởng tượng nổi, là trong lực lượng cứu hoả tại tiểu bang này, ngoài các nhân viên cứu hoả chuyên nghiệp, có tới 72.491 nhân viên cứu hoả thiện nguyện. Chuyện thương tâm đã xảy ra, nước Úc ngày hôm nay treo cờ rủ để cảm ơn và tưởng nhớ đến 2 người đã hy sinh vì tha nhân.

Tội nghiệp là tội nghiệp cho ông Thủ Tướng Úc, Scott Morrison. Tai nạn nói trên xảy ra đúng lúc ông Morrison rời nhà cùng vợ con đi nghỉ phép. Đây là những ngày nghỉ mà gia đình ông Morrison đã lên chương trình từ lâu. Thế là truyền thông, mạng xã hội, báo chí, đối thủ chính trị,… thi nhau nhào vào chê trách, xỉ vả ông Morrison, cho rằng trong lúc có người chết như thế mà Thủ Tướng đi nghỉ thì … không phải cách!

Mặc dầu cũng có nhiều người mạnh dạn lên tiếng giải thích và biện hộ cho ông Morrison, nào là ngày nghỉ đã tính từ trước, nào là ông ấy làm việc quần quật suốt năm tháng (mà quả đúng như vậy vì chẳng có ngày nào mà người ta không thấy ông Morrison xuất hiện trên truyền hình để giải đáp những thắc mắc, khiếu nại của dân chúng) thì cũng phải được phép nghỉ chứ.

Nhưng muốn nói gì thì nói, dân đã không bằng lòng thì không xong. Thế là ông Morrison phải cắt ngắn ngày nghỉ và lên tiếng xin lỗi, xin lỗi những ai đã phiền lòng.

Dân chủ nó khổ thế đấy, chả trách lãnh đạo xứ ta rất ghét dân chủ!

Thương tâm và tội nghiệp là như thế nhưng vẫn cảm thấy buồn cười (mếu máo) khi “trông người lại nghĩ đến ta”.

Buồn cười vì không hiểu vì sao những người như ông Morrison lại chọn con đường làm Thủ Tướng để làm gì. Lương thì cũng chẳng thấm vào đâu so với những đại gia suốt đời chọn con đường làm giàu, có trong tay bạc tỉ đô, sống phè phỡn, cả đời xài không hết tiền, kẻ hầu người hạ như vua chúa, chẳng bao giờ bị ai moi móc mắng mỏ như ông Morrison.

Buồn cười vì những người như ông Cờ Lờ Mờ Vờ nhà mình, đi không đi thẳng, nói không ra hơi, bụng không có chữ, đầu không có ý, cả đời làm Thủ Tướng không đối đáp với dân lần nào, chỉ huênh hoang độc thoại như thằng khùng. Đi họp với thế giới thì ngủ gật. Đi nghe nhạc thính phòng thì như vịt nghe sấm, lôi quạt ra quạt phành phạch đến xấu hổ. Vậy mà tiền rừng bạc biển trong tay, chỉ quanh năm suốt tháng ngửa bụng mà hưởng.

Người như Ngài, nước ta xúc đổ đi không hết.

Thương dân Úc thì thương, tội nghiệp ông Morrison thì vẫn tội nghiệp, nhưng nghĩ lại thì thấy dân Úc còn may mắn gấp vạn lần dân và nước mình!

Đỗ Đăng Liêu

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

UPR 2024 – 5 năm nhìn lại tình hình nhân quyền tại Việt Nam

Universal Periodic Review, được gọi tắt là UPR, tức Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát là một cơ chế của Hội đồng Nhân quyền LHQ (UNHCR), được thiết lập từ năm 2006, nhằm cải thiện tình hình nhân quyền ở mỗi quốc gia thành viên của Liên Hiệp Quốc. Để đạt được mục đích này, Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát thực hiện việc kiểm tra, đánh giá hồ sơ nhân quyền của mỗi quốc gia, và đưa ra khuyến nghị cho các vi phạm nhân quyền ở bất cứ nơi nào chúng xảy ra.

Vào ngày 7/5/2024 tới đây, tình hình nhân quyền Việt Nam được kiểm điểm trước Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc tại phiên Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát, chu kỳ thứ tư.

Ông Lê Đình Lượng: "Việc của tôi sẽ do lịch sử phán xét. Tôi sẽ vui khi phải ở lao tù nếu dân tộc này được lớn mạnh trong tự do dân chủ”. (Lời nói sau cùng trước khi tòa nghị án), Ảnh: Internet

Trong họa có phúc

Cháu học lịch sử cách mạng thì rõ, rất nhiều tù nhân chính trị về sau thành những người lãnh đạo phong trào xã hội đầy trí tuệ và bản lĩnh. Người có chí khí sẽ biến nhà tù thành trường học để tu tâm, dưỡng chí, nung nấu những khát vọng, ước mong… Đó là nỗi khổ hạnh của cá nhân nhưng lại là phúc cho dân tộc.

Chứ cái đám “hồng phúc” cậu ấm, cô chiêu kia, chỉ có ăn và phá, biết gì yêu nước thương dân!…

“Đồng chí” Nguyễn Phú Trọng vừa là người khởi xướng, vừa giữ vai trò tiên phong trong chỉnh đốn đảng đã hơn một thập niên. Trong hơn một thập niên chỉ đạo – sắp đặt mọi thứ, đặc biệt là nhân sự, kết quả chống tham nhũng là gì ngoài hậu quả tham nhũng càng ngày càng trầm trọng? Ảnh: Reuters

Ông Nguyễn Phú Trọng và ‘trách nhiệm chính trị’

Ông [Trọng] đã tự mở chiếc “Pandora Box” ra và nay thì nhân dân đã thấy thật sự bộ máy của nhà nước do đảng Cộng sản lãnh đạo là một tập hợp của những ổ tham nhũng lớn với sự băng hoại từ cấp cao nhất đến cấp thấp nhất. Trùm cuối được nhiều người xác định chính là thể chế và không bao giờ đập được chuột mà không vỡ bình vì chính cái bình đó là môi trường sinh ra chuột.