Hãy lên tiếng và đồng hành cùng dân tộc

Thầy giáo Nguyễn Năng Tĩnh dạy học sinh bài hát "Trả lại cho dân" bị truy tố tội danh "Tuyên truyền chống nhà nước". Ảnh: Internet
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Tháng Tư, 2019, Tổ chức Phóng Viên Không Biên Giới (Reporters Without Borders) công bố Chỉ Số Tự Do Báo Chí Thế Giới Năm 2019 (2019 World Press Freedom Index) cho biết CSVN bị xếp hạng 176 trong số 180 quốc gia được thăm dò.

CSVN chỉ đứng trên Trung Cộng, Eritrea, Bắc Hàn, Turkmenistan và còn bị sụt một bậc so với năm ngoái, 175. Tình trạng tự do báo chí tại CSVN còn tệ hơn cả Lào, Iraq, Cambodia và phần đông các nước châu Phi.

Việc siết chặt quyền tự do báo chí tại Việt Nam không thể hiện quyền lực của chế độ mà chỉ chứng tỏ chế độ đang yếu dần. Đảng tự thú là đang sống trong nỗi lo sợ trước sự phẫn nộ ngày một gia tăng của người dân. Lý do là những biện pháp kiểm soát báo chí gắt gao mà chế độ đang thực hiện chỉ là những biện pháp vá víu vì không ai trong lịch sử nhân loại đã có thể ngăn chận được sự phát triển của nhận thức con người.

Trong suốt 74 năm tại Liên Xô, số người bị Lenin và Stalin giết được ước tính từ 20 triệu người đến 61 triệu người nhưng không dập tắt được tiếng nói bất khuất của người dân Nga và các nước cộng hòa bị trị. Hai cánh tay của đảng “bạo lực cách mạng” và “tuyên truyền tẩy não” dù tinh vi đến đâu cũng không thể áp dụng lâu dài, bởi lẽ con người không thể bị thuần hóa hay bị chế ngự một cách tuyệt đối.

Nhanh hay chậm tùy thuộc vào các yếu tố chủ quan và khách quan nhưng mầm phản kháng luôn tồn tại trong mỗi con người và lớn lên theo nhận thức. Ngày nào người dân không còn sợ đảng CS, đó cũng là ngày chế độ độc tài phải cáo chung.

Trong thời gian qua những tranh chấp thương mại quốc tế đã thu hút sự chú ý của một số đông người Việt ra khỏi thực trạng nhân quyền tại Việt Nam dù số lượng tù nhân lương tâm bị CSVN giam giữ cao hơn bao giờ hết.

Họ là Lê Đình Lượng, Trần Huỳnh Duy Thức, Hoàng Đức Bình, Nguyễn Trung Trực , Trần Thị Nga, Nguyễn Trung Tôn, Trương Minh Đức, Nguyễn Bắc Truyển, Phạm Văn Trội và trên 200 người khác hiện đang ở trong tù, và bên ngoài còn nhiều ngàn người đang sống trong đe dọa, trù dập cả về thể xác lẫn tinh thần.

Ngày 29 tháng Năm vừa qua, công an Nghệ An bắt Thầy giáo Nguyễn Năng Tĩnh với tội danh “Tuyên truyền chống nhà nước”. Thầy Tĩnh là người đồng hành với những người nghèo khổ, bị bỏ rơi bên lề xã hội. Thầy đã đồng hành giúp đỡ những oan hồn bé bỏng bị nạo vét ra khỏi bụng mẹ từ khi mới hình thành trong nhóm Bảo Vệ Sự Sống. Thầy đã xuống đường cùng với những người yêu nước lo lắng trước hiểm họa mất nước đã hiển hiện, phản đối bọn bành trướng bá quyền Trung Cộng đã và đang xâm lược đất nước ta cũng như những kẻ cam tâm làm tay sai cho giặc. Thầy đã cùng đồng hành với những người dân bị thảm họa biển Miền Trung do Formosa gây nên sự khốn khổ và đe dọa cả đời sống, giống nòi Việt Nam.

Thầy Tĩnh đã đem sức mình dạy cho các cháu, các học sinh biết yêu quê hương, bảo vệ nòi giống, đất nước này, đòi hỏi quyền được làm con người, không chấp nhận làm con vật trong một xã hội mà đảng cộng sản luôn kêu gào: “Của dân, do dân và vì dân” đồng thời luôn tuyên truyền về quyền làm chủ của nhân dân. Vậy, tất cả những việc trên là “Chống nhà nước” thì nhà nước đó là gì? Nhà nước đó của ai?

Ngược lại, những tên sư sãi lợi dụng cái áo cà sa của mình mà tuyên truyền những điều đi ngược lại với truyền thống dân tộc, ru ngủ người dân chấp nhận nô lệ Trung Quốc, thả cá độc phá hoại môi trường, tập trung thanh niên đưa họ vào trụy lạc và lãng quên thực tại đất nước như Thích Chân Quang lại được coi là “yêu nước”?

Phải chăng, nhà cầm quyền CSVN đang cố tình chứng minh sự đảo ngược của các giá trị truyền thống, lịch sử qua những việc này ? Đảng và nhà nước dung dưỡng, chăm chút nuôi để đi ru ngủ người dân hãy chấp nhận nô lệ giặc Tàu?

Việc bắt giữ thầy giáo Nguyễn Năng Tĩnh, là hành động tự lột mặt nạ của một tập đoàn thối nát độc tài và bán nước, đi ngược lại lợi ích nhân dân và dân tộc này. Chắc chắn sau Thầy Tĩnh sẽ còn có nhiều Thầy Tĩnh khác tiếp nối và nói lên tiếng nói của con tim, tiếng nói luơng tri của con người đòi lại quyền tự do, quyền làm người.

Những ai còn đang đứng bên lề cuộc tranh đấu vì chủ quyền đất nước, vi tự do dân chủ nhân bản hãy bước lên chuyến tàu lịch sử hôm nay để cùng đi về phía bình minh của dân tộc Việt Nam.

Hành động cứu nước có rất nhiều phương cách để chọn lựa, không nhất thiết phải vào tù ra khám, không nhất thiết phải tìm cho ra những cây búa lớn để đập vỡ bức tường chuyên chính. Từ một bàn tay nhỏ, một bước chân xuống đường chống thực dân đỏ Trung Quốc, một thái độ không hợp tác với nhà cầm quyền Hà Nội, một lá thư thăm hỏi các anh chị, các bạn, các em, các cháu trong tù vào những ngày sinh nhật, ngày Tết v.v. cũng mang đầy ý nghĩa.

HÃY LÊN TIẾNG THEO CÁCH CỦA BẠN. Đừng để người yêu nước bị án oan vì sự im lặng của chúng ta, đừng để bạo quyền chiến thắng chính nghĩa, đừng để cho cái ác lên ngôi… Đất nước đang cần những người như thầy Nguyễn Năng Tĩnh và hàng trăm, hàng ngàn Tù Nhân Lương Tâm khác đang bị giam cầm. Đừng bỏ quên họ!

Quỳnh Hương

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ngân hàng TMCP Sài Gòn (gọi tắt là SCB) của đại gia Trương Mỹ Lan được chính phủ Việt Nam bơm tiền cứu. Ảnh: Nhac Nguyen/ AFP via Getty Images

Giải cứu SCB: Lợi bất cập hại!

Hình dung một cách đơn giản thì ngân hàng SCB huy động tiền của người dân, cung cấp cho bà Trương Mỹ Lan, bà này hối lộ cho các quan chức, rồi bây giờ bà Lan bị án tử hình còn NHNN bơm tiền ra để cứu ngân hàng SCB.

Khoản tiền giải cứu khổng lồ này [24 tỷ đô-la] không tự dưng mà có mà lấy từ ngân sách, nghĩa là từ tiền người dân và doanh nghiệp đóng thuế, từ bán tài nguyên quốc gia. Xét cho cùng, đất nước thiệt đơn thiệt kép, chỉ các quan chức giấu mặt được hưởng lợi.

Bản tin Việt Tân – Tuần lễ 15 – 21/4/2024

Nội dung:

– Hawaii tổ chức Lễ Giỗ Quốc Tổ Hùng Vương;
– Ghi ân công đức Quốc Tổ Hùng Vương tại Paris;
– Hội thảo ‘Hứa hẹn của Hà Nội; Thực trạng Nhân quyền tại Việt Nam’ trước phiên Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát (UPR) tại Genève, Thụy Sĩ;
– Kêu gọi tham gia Biểu tình và Văn nghệ đấu tranh nhân dịp UPR vào hai ngày 7 và 8/5, 2024 tại Genève, Thụy Sĩ.

Đồng ruộng ở ĐBSCL sau khi đắp đê. Ảnh: FB Nguyễn Huy Cường

Đời cha bán gạo, đời con khát nước

Nếu bây giờ tập trung truy tìm nguyên nhân chính tạo nên khô hạn, thiếu nước ở Đồng bằng sông Cửu Long thì thật dễ dàng tìm ra vài lý do vừa thực vừa mơ hồ như:

Do biến đổi khí hậu; Do biến động ở thượng nguồn sông Mekong; Do ý thức người dân trong việc sử dụng nước; Vân vân.

Những nét này cái nào cũng thực nhưng có điều ít ai thấy, nó cũng là cái rất thực, dễ giải thích, dễ thực hiện đó là chính sách “An ninh lương thực” được nhấn mạnh khoảng gần hai chục năm nay.

Những “Cây năng lượng” (ở Singapore) là một kiến trúc hình phễu, miệng rộng chừng 20 mét hứng nước chảy về hầm chứa. Cây này vừa tạo cảnh quan đẹp, vừa cảnh báo con người về thái độ với nước, vừa thu gom nước mưa. Ảnh: FB Nguyễn Huy Cường

Thử đi tìm đường cứu… nước

Tình hình vài năm nay và dăm bảy năm sau có những dự báo không mấy an tâm cho tình hình nước ngọt ở vùng Đồng bằng sông Cửu Long. Chỉ riêng tỉnh Kiên Giang có khoảng 30.000 hộ dân thiếu nước sinh hoạt.

Cả vùng này có khoảng nửa triệu hộ dân thiếu nước sinh hoạt trong năm tháng cao điểm mùa khô. 

Lý do chính là do biến động bởi dòng chảy sông Mekong đã có nhiều thay đổi, chưa tính đến con kênh Phù Nam bên Cambodia sắp “Trích huyết” sông Mekong ngang chừng, cho chảy sang Vịnh Thái Lan.