Ở Việt Nam giờ có những đảng nào?

Pita Limjaroenrat (áo trắng), lãnh đạo của đảng Move Forward, vẫy tay chào những người ủng hộ ông, Bangkok,15/4/2023. Ảnh: AP/ Wason Wanichakorn
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Tôi nhận được câu hỏi trên khi tới thăm trụ sở của đảng Move Forward ở Thái Lan cách đây hai tháng.

Đó là thời điểm mà cuộc tổng tuyển cử đã đến gần, trụ sở của đảng này trở nên vắng tanh vì tất cả mọi người đều đã lên đường đi vận động tranh cử, nhưng không vì thế mà không khí năng động của một đảng trẻ (cả về số năm hoạt động lẫn độ tuổi của người ủng hộ), bị giảm sút đi.

Nói chuyện với những người ở đây tôi cảm nhận rõ được nhiệt huyết cống hiến, sự sáng tạo, và niềm tin vào một tương lai tốt đẹp hơn cho đất nước của họ.

Vẻ đẹp của tinh thần dấn thân vì xã hội và đất nước được lột tả một cách không thể sống động hơn.

Quay trở lại với câu hỏi mà một bạn tình nguyện viên làm việc ở trụ sở đảng Move Forward hỏi tôi về tình hình chính trị ở Việt Nam. Tôi đáp lại rằng ở Việt Nam chỉ một đảng được phép tồn tại, và đó là đảng Cộng Sản.

“Nhưng tôi đang cố gắng để thay đổi điều đó”. Tôi thầm nghĩ trong lòng.

Với chiến thắng vang dội trong cuộc tổng tuyển cử vừa diễn ra, đảng Move Forward đang đứng trước một cơ hội rất lớn để trở thành đảng cầm quyền, và từ đó thay đổi Thái Lan.

Tuy nhiên, cũng không thể phủ nhận thách thức phía trước là rất lớn, vì phe quân đội sẽ không dễ dàng từ bỏ quyền lực, và cũng vì đây là một đảng non trẻ, chưa từng có kinh nghiệm lãnh đạo chính phủ.

Cuộc tổng tuyển cử dân chủ ở Thái Lan, một nước hàng xóm của Việt Nam, cho thấy khát vọng dân chủ không chỉ tồn tại ở những nước Phương Tây xa xôi khác biệt, hay ở những nước bị coi là “con rối” của Mỹ như cách nhiều người ở Việt Nam vẫn nói về Hàn Quốc và Nhật Bản.

Lần này, dân chủ diễn ra ở ngay sát vách Việt Nam.

Không rõ đảng Cộng Sản sẽ nghĩ ra lời bao biện nào tiếp theo để thuyết phục người dân về việc không cần phải có dân chủ ở Việt Nam. Khi mà giờ đây, người dân ở một nước hàng xóm với chúng ta đang cho thấy họ mong muốn dân chủ đến nhường nào.

Vấn sẽ là văn hoá khác biệt chăng? Hay lịch sử khác biệt? Hay lại là bài ca “nước ta vừa trải qua chiến tranh”?

Nhưng chắc chắn sẽ không thể tiếp tục cáo buộc dân chủ là giá trị phương tây nữa rồi. Vì Thái Lan đâu phải ở trời tây.

Là người đã từng sinh sống ở Thái Lan gần 5 năm, tôi nhận ra Việt Nam và Thái Lan có nhiều sự tương đồng hơn là điều khác biệt.

Vì vậy, với những gì đang diễn ra ở Thái Lan, tôi càng thêm xác quyết rằng thực trạng ở Việt Nam, nơi đảng Cộng Sản vẫn tiếp tục độc quyền lãnh đạo và không cho phép ai cạnh tranh với họ, là không thể chấp nhận được, và không thể biện minh được nữa.

Đã đến lúc đất nước chúng ta có nhiều hơn một đảng chính trị, đã đến lúc nguyện vọng của người dân được lắng nghe và thực thi, và đã đến lúc vai trò lãnh đạo phải được nhận lấy thông qua sự tín nhiệm của nhân dân thay vì cha truyền con nối.

Bao nhiêu đảng cũng được, nhưng dứt khoát không phải là độc đảng!

Nguồn: FB Nguyễn Trường Sơn

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ảnh minh họa: Đinh Tấn Lực

Lại một cú hốt lớn?

Ở Việt Nam nhà nào chẳng tích cóp không nhiều thì ít có vàng trong nhà. Hỏi nguồn gốc xuất xứ của số vàng này từ đâu quả là đánh đố. Có gia đình vàng được để lại từ mấy đời trước, trao đổi qua tay với nhau lấy đâu giấy tờ, hoá đơn, hợp đồng…

Số lượng vàng không chứng minh được nguồn gốc xuất xứ rất lớn trong dân, sẽ dẫn đến các cơ sở sản xuất kinh doanh vàng cũng bị hệ lụy về việc không chứng minh được nguồn gốc xuất xứ với cơ quan quản lý nhà nước.
Bây giờ căn cứ vào luật do nhà nước đề ra để xử phạt, rồi tịch thu có phải là một cuộc chiếm đoạt?

Hình ảnh nhà sư Thích Minh Tuệ trên một trang mạng xã hội. Ảnh: Pháp Luật TP.HCM

Thật và giả từ bước chân thầy Minh Tuệ

Hình ảnh một hành giả mặc áo vá, đầu trần chân đất đi từ Nam ra Bắc thực hành phép tu hạnh đầu đà của Phật Giáo đang gây một trận động đất trong dư luận Việt Nam. Hội đồng Trị sự Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam ngay lập tức phát ra thông báo khẳng định “người được mạng xã hội gọi là ‘Sư Thích Minh Tuệ’ không phải là tu sĩ Phật Giáo.” Oái oăm thay, lời khẳng định chắc như đinh đóng cột của các vị chức sắc Phật Giáo quốc doanh lại góp phần phơi trần cái bản lai diện mục giả hiệu của chính họ.

Hội nghị Thượng đỉnh về Nhân quyền và Dân chủ dược tổ chức tại Geneva, Thụy Sĩ hôm 15/5/2024

Hội nghị Thượng đỉnh Geneva về Nhân quyền và Dân chủ kỳ thứ 16

Ngày 15/5/2024, tại Geneva, Thụy Sĩ đã diễn ra Hội nghị Thượng đỉnh về Nhân quyền và Dân chủ kỳ thứ 16 (The 16th Annual Geneva Summit for Human Rights and Democracy).

Mục đích của Hội nghị Thượng đỉnh về Nhân quyền và Dân chủ là đề cập đến tình trạng nhân quyền và đặc biệt là để hướng cộng đồng thế giới quan tâm đến một số trường hợp cần phải có sự can thiệp nhanh chóng để giảm đi những khổ nạn có thể xảy đến với các nạn nhân.

Hội nghị thượng đỉnh Geneva được tài trợ bởi một liên minh gồm 25 tổ chức phi chính phủ về nhân quyền từ khắp nơi trên thế giới, trong đó có Đảng Việt Tân.

Từ trái sang phải: Trương Thị Mai - người vừa bị "cho thôi giữ các chức vụ," Nguyễn Xuân Phúc, Trương Hòa Bình và Đinh Thế Huynh. Ảnh chụp ngày 20/07/2016. Ảnh: AP - Hau Dinh

Việt Nam: Thêm một ủy viên Bộ Chính trị phải từ chức

Hôm qua, 16/05/2024, Bộ Chính trị đảng Cộng Sản Việt Nam đã bầu bổ sung 4 ủy viên sau khi một ủy viên khác là bà Trương Thị Mai phải từ chức và nghỉ việc.

Giữ chức thường trực Ban Bí thư và trưởng Ban Tổ chức Trung ương từ năm 2023, bà Trương Thị Mai như vậy là ủy viên thứ 3 trong Bộ Chính trị phải từ chức chỉ trong vòng hai tháng, sau Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng trong tháng Ba và Chủ tịch Quốc Hội Vương Đình Huệ trong tháng Tư.