Ông Phúc lại ‘nổ’ ở Úc!

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Ông Nguyễn Xuân Phúc, Thủ Tướng CSVN đã đến Úc từ ngày 13/3 đến 18/3/2018, với 2 công việc chính là dự Hội Nghị Cấp Cao Úc – ASEAN và đẩy mạnh quan hệ Úc – Việt.

Trong quan hệ Úc – Việt, ông Phúc đã có một số buổi tiếp xúc giới chức Úc, chứng kiến những buổi lễ ký kết các thoả thuận về thương mại, giáo dục và quốc phòng với Úc. Dư luận sửng sốt khi ông Phúc khoe rằng ¾ số điện thoại Samsung (của Hàn Quốc) mà dân Úc đang sử dụng đến từ Việt Nam, để kêu gọi doanh nhân Úc mau mau… đầu tư vào Việt Nam!

Trong thực tế, quan hệ thương mại giữa CSVN và Úc còn rất khiêm nhường. Hiện nay kim ngạch trao đổi thương mại hai chiều giữa CSVN và Úc Châu là 6,46 tỷ Mỹ Kim (2017), nhưng theo bà Trịnh Thị Thu Hiền một cán bộ cao cấp của Cục Xuất Nhập Khẩu của Bộ Công Thương Việt Nam, cho biết là giá trị xuất khẩu từ Việt Nam sang Úc rất khiêm tốn, chỉ ở mức 1,6% so với tổng giá trị xuất khẩu vào thị trường Úc. Điều này cho thấy hàng hóa xuất khẩu của Việt Nam không cạnh tranh nổi các hàng hóa từ những quốc gia khác nên vì thế ông Phúc đã “khoe khoang” sảng như nói trên.

Nhưng “thành quả” lớn nhất mà ông Phúc khoe là quan hệ Úc – Việt đã tiến lên thành “Đối Tác Chiến Lược”.

Tám năm trước đây, Úc và CSVN đã thiết lập quan hệ Đối Tác Toàn Diện và 2 năm thực hiện quan hệ Đối Tác Toàn Diện tăng cường nên vì thế bây giờ phải nâng lên thành “Đối Tác Chiến Lược” .

Từ ngữ “Đối Tác Chiến Lược” có khả năng tạo ấn tượng là hai quốc gia liên hệ như được cột chặt vào nhau trong một liên minh đói no sống chết có nhau.

Thực tế hoàn toàn không phải như vậy.

Cho đến nay có 3 “khái niệm” được nhà cầm quyền Hà Nội sử dụng để giải thích về mức độ quan trọng trong quan hệ ngoại giao giữa CSVN với một nước khác. Đó là các từ “đối tác chiến lược”, “đối tác toàn diện” và “đối tác chiến lược toàn diện”. Tuy được sử dụng chính thức và rộng rãi, ý nghiã của các từ ngữ, hay những khái niệm này nói chung cho đến nay rất mơ hồ và sử dụng tùy tiện.

Tính tới tháng 3/2018, Việt Nam có 16 nước là “đối tác chiến lược” (Úc là quốc gia thứ 16) – trong đó có 3 nước là “đối tác chiến lược toàn diện” – và 11 nước là đối tác toàn diện.

Nhà cầm quyền CSVN đã dựa trên hai yếu tố: khả năng đóng góp vào “an ninh” và “thịnh vượng” của Việt Nam, để từ đó quy định về “đối tác chiến lược”.

Trong những quốc gia có quan hệ đối tác chiến lược hay đối tác toàn diện với Việt Nam thì có những trường hợp mức độ quan trọng của quan hệ ngoại giao (dựa trên 2 tiêu chuẩn kể trên) không những không đủ để gọi là “quan trọng” chứ chưa nói đến gọi là “chiến lược” (như trường hợp của Tây Ban Nha và Ý Đại Lợi). Nói chung là có sự lạm dụng từ ngữ. Theo nhận định chung của các chuyên gia thì Việt Nam hiện đang lạm phát “đối tác chiến lược”. Khi có quá nhiều “đối tác chiến lược”, nhất là không đủ tiêu chuẩn, thì mất đi ý nghiã của khái niệm “chiến lược”.

Bản “Tuyên Bố Chung Đối Tác Chiến Lược Việt Nam – Australia”, ký tại Canberra ngày 15 Tháng 3 năm 2018, với 37 điểm, chỉ bao gồm những câu viết thuộc loại “chung chung” như “cam kết thúc đẩy” hay “cam kết tăng cường hợp tác”,… cho thấy là nó hoàn toàn không có tham vọng hay khả năng ràng buộc hai bên thi hành bất cứ điều gì.

Nếu xét “thành tích” quá khứ của CSVN với những tráo trở, những hành động bất tuân luật pháp quốc tế, cũng như việc vi phạm chính những điều họ đã ký kết, thì thấy ngay là một tài liệu với nội dung lỏng lẻo như Tuyên Bố Chung mà Úc và CSVN vừa ký kết hoàn toàn không có một chút giá trị thực tế nào bởi vì CSVN đã chứng tỏ là họ sẵn sàng vi phạm ngay cả những điều khoản có tính cách bắt buộc rõ ràng hơn nhiều so với bản tuyên bố nói trên.

Bằng chứng gần đây nhất là việc CSVN trắng trợn hành xử như côn đồ khi bắt cóc Trịnh Xuân Thanh giữa ban ngày ban mặt tại Thủ Đô nước Đức. Chỉ một việc làm vô pháp và bất chấp như vậy, mà cả thế giới đều biết rõ, cũng đủ cho thấy là CSVN sẽ sẵn sàng tiếp tục vi phạm bất cứ những gì họ đã ký kết.

Nước Úc tuy không phải là một cường quốc kinh tế hay quân sự nhưng là một thành phần trong “liên minh tứ trụ” (hay còn gọi là “tứ giác kim cương) Mỹ – Nhật – Ấn – Úc mà mục tiêu căn bản là bảo vệ tự do hàng hải trên Biển Đông hiện đang bị Trung Cộng đe dọa. Ở cương vị này, và là một quốc gia liên minh sống chết với Hoa Kỳ, thái độ và ứng xử của nước Úc trên Biển Đông sẽ ngày một đối nghịch với lập trường của Trung Cộng, và từ đó đối nghịch với CSVN khi tập đoàn lãnh đạo CSVN mỗi ngày một lệ thuộc nhiều hơn và hành xử như một tay sai của Trung Cộng. Như vậy, quan hệ Úc và Việt Nam “chiến lược” ở chỗ nào?

Xét như vậy để thấy rằng thành quả “đối tác chiến lược” với Úc mà ông Phúc khoe khoang trong chuyến đến Úc lần này trong thực tế chỉ là bánh vẽ.

Nói cách khác, trong tình hình kinh tế khó khăn, nội bộ đảng bị phân hóa trầm trọng vì chiến dịch đốt lò của ông Trọng, ông Nguyễn Xuân Phúc đã bắt truyền thông “lề đảng” cố thổi phồng chuyến công du tại Úc để khỏa lấp các tin tức tiêu cực đang xảy ra hàng ngày tại Việt Nam mà thôi.

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Quang cảnh buổi Hội thảo ‘Hứa hẹn của Hà Nội, Thực trạng Nhân quyền tại Việt Nam’ tổ chức hôm 6/5/2024 tại Geneva, Thụy Sĩ - một ngày trước phiên Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát tình hình nhân quyền VN (UPR Vietnam, 4th Cycle)

Những dấu ấn từ Hội thảo UPR ở Geneva, Thụy Sĩ

Sébastien Desfayes, luật sư, dân biểu và chủ tịch COSUNAM, nhắc lại rằng năm 2019, Việt Nam đã chấp nhận 83% các khuyến nghị của cộng đồng quốc tế. Nhưng 5 năm sau (2024), tình hình đối với những người bảo vệ nhân quyền ngày càng xấu đi. LS Desfayes không tin rằng Hà Nội sẽ tự động thay đổi “trở nên tốt hơn” sau UPR 2024. Mà nhà nước Việt Nam sẽ chỉ giảm bớt đàn áp khi bị áp lực.

“Tình hình nhân quyền sẽ không được cải thiện từ phía nhà nước Việt Nam, mà sẽ phải nhờ vào sự tranh đấu của chúng ta, và điều chắc chắn là chúng ta sẽ tiếp tục đấu tranh cho nhân quyền ở Việt Nam,” Luật sư Sébastien Desfayes kết luận.

Sư Minh Tuệ. Ảnh: Internet

Sư Minh Tuệ và pháp hành dưới góc nhìn Phật Giáo

Đến hôm nay, sư Minh Tuệ được rất nhiều người biết tới (tôi không thích dùng từ “nổi tiếng” đối với một bậc tu hành) và có sức lan toả rộng khắp, vượt ra cả biên giới quốc gia. Và câu chuyện về sư Minh Tuệ trở nên nóng hơn bao giờ hết, khắp mạng xã hội tràn ngập những video và hình ảnh về ông. Theo đó là rất nhiều ý kiến, quan điểm khác nhau. Kính phục, ngưỡng mộ… có; chê bai, miệt thị … có. Muôn nẻo trần ai!

Bà Uzra Zeya, Thứ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ, đặc trách An ninh Dân sự, Dân chủ và Nhân quyền. Ảnh: RFA

Thứ trưởng Ngoại giao Mỹ: Việt Nam tiếp tục hạn chế nghiêm trọng các quyền tự do cơ bản

Bà Uzra Zeya – Thứ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ, đặc trách An ninh Dân sự, Dân chủ và Nhân quyền nói sẽ tiếp tục tạo sức ép để chính quyền Việt Nam phải tôn trọng các quyền tự do cơ bản, trả tự do cho hơn 180 tù nhân chính trị và chấm dứt tình trạng đàn áp xuyên biên giới.

Bà Uzra Zeya còn bày tỏ mối quan ngại sâu sắc khi Hà Nội tiếp tục áp đặt những hạn chế nghiêm trọng đối với tất cả các quyền tự do cơ bản, bao gồm quyền tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do hội họp ôn hòa, tự do tôn giáo… hay điều kiện giam giữ hà khắc đối với các tù nhân chính trị bị kết án một cách bất công.

Phái đoàn đảng Việt Tân, Ủy Ban Thuỵ Sĩ-Việt Nam (Cosunam), Freedom House và Hmong Human Rights Coalition vận động Phái bộ Thường trực Na Uy tại LHQ, Geneva trước phiên Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát tình hình nhân quyền Việt Nam 2024. Ảnh: Việt Tân

Vận động quốc tế trước phiên kiểm điểm định kỳ tình hình nhân quyền VN đã diễn ra thế nào?

Trong hai ngày 2 và 3/5/2024, vài ngày trước phiên Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát tình hình nhân quyền Việt Nam 7/5/2024 trước Hội đồng Nhân quyền LHQ ở Geneva (UPR – Vietnam, 4th Cycle), một phái đoàn gồm đại diện của đảng Việt Tân, Ủy ban Thụy Sĩ – Việt Nam (COSUNAM), Freedom House và Liên minh Nhân quyền H’mong (Hmong Human Rights Coalition) đã đi vận động nhân quyền cho Việt Nam.

Phái đoàn đã gặp đại diện của Văn phòng Phái bộ Thường trực tại LHQ của 8 quốc gia thành viên LHQ, 4 nhóm làm việc, đại diện đặc sứ của Văn phòng Cao ủy Nhân quyền LHQ và các tổ chức nhân quyền phi chính phủ. Các quốc gia tiếp đón phái đoàn vận động là Văn phòng Phái bộ Thường trực Na Uy, Anh Quốc, Luxembourg, Mỹ, Hoà Lan, Đan Mạch và Thụy Sĩ.