Tôi đang chờ nhận quyết định cảnh cáo của Công an Hoàn Kiếm

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Chuyện cách đây đã 3 ngày nhưng hôm nay tôi mới lên tiếng vì tôi muốn chờ thêm mấy ngày nữa xem có nhận được quyết định cảnh cáo của công an quận Hoàn Kiếm không. Thế nhưng đến bây giờ tôi vẫn chưa nhìn thấy quyết định ấy như thế nào, chỉ có bà xã nhà tôi được đọc bản foto trong tay ông trưởng xóm.

Ấy là chiều hôm 15/9, tôi đi chơi về, vợ tôi khoe:

– Ông May vừa ở đây về. Hi hi

Ông May mà vợ tôi nhắc tới là cụm trưởng dân cư. Tôi hỏi:

– Ông ấy đến chơi hay có việc gì vậy?

– Ông ấy đến nói anh có quyết định cảnh cáo của công an quận Hoàn Kiếm về tội gây rối trật tự công cộng. Ông ấy bảo sẽ đưa anh ra xóm đấu tố. Ông ấy còn nói nếu anh bị cảnh cáo một lần nữa thì đưa đi cải tạo. Ông ấy có vẻ lo cho anh.

Tôi bật cười:

– Sao chúng nó ngu thế. Chúng nó làm việc cho nhà nước mà không hiểu đối tượng đi cải tạo tuổi đời như thế nào à.

Tôi không có ý nói ông trưởng xóm tôi. Tôi biết ông ấy có mang tôi ra đấu tố thì cũng theo chỉ đạo từ trên mà thôi. Tôi bảo:

– Sao em không mượn rồi foto cái bản ấy lại cho anh coi.

– Em có hỏi nhưng ông ấy không cho.

– Thế đứa nào ký?

– Em không nhớ đầy đủ họ tên, chỉ nhớ tên là Thắng gì đó.

– Vậy em nói sao?

Vợ tôi thích chí khoe một hồi:

– Em phản ứng rất mạnh. Em bảo anh Thụy nhà em đã viết bài kể cụ thể trường hợp anh bị bắt. Lúc ấy anh đang đi bộ trên Bờ Hồ. Em bảo anh ấy bị bắt khi chưa có hành vi biểu tình tức là đã giăng biểu ngữ chống xâm lược, đòi toàn vẹn lãnh thổ cho Việt nam, hô khẩu hiệu. Hôm ấy bất kể đang đi bộ ở Bờ Hồ hay lúc đã thành biểu tình đều bị bắt tuốt lên xe mang lên trại Lộc Hà …

Cô ấy kể một hồi, tôi phải ngắt lời:

– Kể cả đang biểu tình thì có sao. Nói người biểu tình gây rối sao được.

Vợ tôi nói tiếp:

– Em có bảo công an làm việc phải đàng hoàng, sao cứ phải dấm dấm dúi dúi. Sao không gửi quyết định ấy cho anh Thụy. Lúc ấy ông May mới biết là anh không nhận được quyết định. Ông ấy bảo vậy để xem thế nào đã.

Tôi cẩn thận gọi điện cho ông trưởng xóm hỏi lại thì đúng như bà xã nhà tôi kể. Tôi bảo cho tôi mượn cái quyết định ấy để tôi foto hoặc cho tôi chụp ảnh cũng được nhưng ông ấy nói đã trả lại cái quyết định ấy cho họ rồi. Tôi nghe nói vậy nhưng không tin là ông ấy đã trả.

Tôi hỏi:

– Thế ai chỉ đạo đưa tôi ra cụm dân cư đấu tố?

Ông không trả lời thẳng vào câu hỏi của tôi mà nói:

– Không phải đấu tố đâu mà là đưa ra cuộc họp cho mọi người góp ý. Nhưng anh cứ yên tâm, việc này phải xem xét cẩn thận, chúng tôi chỉ họp xóm khi nào anh nhận được bản chính của quyết định.

Tôi nói:

– Tôi không có gì phải yên tâm với không yên tâm. Tôi chỉ muốn biết ai chỉ đạo đấu tố tôi? Chính quyền hay công an?

Nhưng ông vẫn không nói điều tôi cần biết. Vẫn cứ bảo là tôi yên tâm, yên tâm.

Khổ quá, ông ấy cứ tưởng là tôi sợ đấu tố, sợ bắt đi cải tạo. Tôi bảo:

– Nếu họ chỉ đạo, anh cứ việc mang tôi ra đấu tố. Tôi sẽ không tránh đâu. Cả hai vợ chồng tôi cùng có mặt để xem họ đấu tố tôi thế nào. Tất nhiên tôi không phải là kẻ chỉ biết ngồi nghe.

Ông trưởng xóm còn kể là ông cũng nói với họ là nghe anh nói hôm ấy anh đi dạo chơi Bờ Hồ chứ không đi biểu tình. Tôi cải chính:

– Không. Tôi không nói là đi dạo chơi. Tôi làm gì có thời gian dạo chơi. Tôi nói là tôi đi biểu tình nhưng tôi bị bắt khi hành vi chưa phải là biểu tình. Nghĩa là tôi đang đi bộ như bao nhiêu người dạo chơi ở Bờ Hồ khác. Nhưng việc tôi định biểu tình là có thật. Sao tôi phải chối.

Điều sơ đẳng nhất là với một công dân, khi có giấy mời, giấy triệu tập, quyết định cảnh cáo hay quyết định gì liên quan đến họ, đều phải giao bản chính cho họ để biết mà thi hành hay phản ứng. Thỉnh thoảng vẫn có người được chính quyền nói bị cảnh cáo này nọ nhưng chính bản thân họ thì lại không nhìn thấy mặt mũi cái quyết định ấy ra sao. Gần đây nhất, trường hợp Đặng Bích Phượng là một ví dụ. Bây giờ thì đến lượt tôi.

Lại nhớ hôm 7/3/2012, mấy tên công an mang giấy triệu tập của trưởng công an huyện Thanh Trì đến nhà tôi nhưng giữ khư khư, chỉ chìa ra cho tôi xem có tên tôi rồi ngay lập tức cưỡng bức tôi lên xe. Chúng không dám cho tôi giữ cái giấy triệu tập ấy. Chuyện này tôi có kể cụ thể trong ghi chép “Bảy giờ bị giữ trong công an huyện Thanh Trì”.

Tại sao họ không dám giao những giấy tờ ấy cho người cần phải nhận. Phải chăng, họ biết việc làm này của mình trái pháp luật nên sợ người nhận lấy làm cơ sở kiện họ? Dám làm thì phải dám trách nhiệm chứ.

Rõ ràng đây là việc làm không đàng hoàng minh bạch của kẻ quen làm việc trong bóng tối.

Tôi đang chờ nhận quyết định cảnh cáo của công an Hoàn Kiếm. Trưởng công an quận Hoàn Kiếm cần kiểm tra lại. Nếu chưa gửi cho tôi thì gửi ngay. Nếu thất lạc đâu đó thì gửi lại để tôi biết và sẵn sàng đối mặt với buổi đấu tố tôi tại cuộc họp của cụm dân cư nơi tôi ở sắp tới, kể cả việc họ bí mật tạo ra mấy cái quyết định cảnh cáo nữa rồi cưỡng bước tôi đi cải tạo.

18/9/2012

NTT

Nguồn: http://nguyentuongthuy2012.wordpress.com/

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Việt Nam sẽ trải qua cuộc chính biến trong thời gian tới?

Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ sẽ từ chức hay không sau khi trợ lý thân tín Phạm Thái Hà bị bắt? Tình hình chính trị Việt Nam sẽ ra sao trong thời gian tới khi thượng tầng chính trị đang rối loạn? Liệu cuộc sát phạt giữa hai phe trong đảng Cộng Sản Việt Nam sẽ khiến nền kinh tế, chính trị trong nước bất ổn? Và làm sao để có được nền tự do dân chủ cho Việt Nam…

Đó là những vấn đề được phân tích sâu hơn trong hội luận của RFA, mời quý vị cùng theo dõi: Ông Lý Thái Hùng – Chủ tịch Đảng Việt Tân và Luật sư Vũ Đức Khanh – Tổng Thư ký Liên minh Dân tộc Việt Nam.

Tại sao Tập và Biden chọn gửi thông điệp về Đài Loan vào cùng một ngày?

Gần chín năm sau hội nghị thượng đỉnh lịch sử vào năm 2015, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình và cựu Tổng thống Đài Loan Mã Anh Cửu đã bắt tay nhau một lần nữa tại Bắc Kinh hồi tuần trước.

Hôm đó là ngày 10/04/2024, và trong cùng ngày tại Washington, Tổng thống Mỹ Joe Biden đã đón tiếp Thủ tướng Nhật Fumio Kishida tại Nhà Trắng.

Phải chăng chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên khi các cuộc thảo luận chính trị này được tổ chức trong cùng một ngày ở hai bên bờ Thái Bình Dương?

Trụ sở Ngân hàng Nhà nước Việt Nam ở Hà Nội. Ảnh: Reuters

Việt Nam giải thích về 24 tỷ USD cứu SCB, chuyên gia nói ‘thuốc chữa bệnh’ quan trọng hơn ‘thuốc bổ’

Ngân hàng Nhà nước Việt Nam hôm 19/4 lên tiếng nói rằng việc “bơm tiền” quy mô lớn là để cứu cho Ngân hàng SCB không sụp đổ, không làm ảnh hưởng đến hệ thống tài chính quốc gia và sự an toàn của hệ thống các ngân hàng thương mại. Tuy nhiên, chuyên gia kinh tế của VOA cho rằng khoản bơm hàng chục tỷ đô la trên chỉ là liều “thuốc bổ,” tạm thời hồi sức cho một bệnh nhân đang lâm trọng bệnh, biện pháp tái cơ cấu được giám sát chặt chẽ và minh bạch mới là liều thuốc chữa bệnh cho SCB và cả hệ thống ngân hàng Việt Nam.

Người dân đổ xô rút tiền khỏi Ngân hàng SCB sau khi bà Trương Mỹ Lan bị bắt. Ảnh: FB Saigon Review

Bơm 24 tỷ USD cứu SCB: Việt Nam muốn tránh sự đổ vỡ có hệ thống

Nếu không có sự trợ giúp của chính phủ thì Ngân hàng SCB đã bị cạn tiền từ lâu rồi. Trong khi dư nợ của vốn huy động lên đến 30 tỷ đô la, nếu không có sự hỗ trợ của chính phủ thì ngân hàng [SCB] không có tiền để chi trả cho khách hàng gửi tiền và nó tạo ra một hiện tượng là người ta đến rút tiền hàng loạt và đưa đến cái sự đổ vỡ tức thì cho SCB.

Một khi SCB mà bị đổ vỡ thì nó tạo ra một hiệu ứng dây chuyền cho cả hệ thống ngân hàng Việt Nam. Đó là điều mà Ngân hàng Nhà nước và chính phủ rất lo lắng và phải tìm mọi cách để tránh sự đổ vỡ có hệ thống.