Tương lai Việt Nam đang đi trên một cỗ xe không phanh

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Trong một chiếc xe, đã có động cơ thì phải có phanh. Cỗ xe ngựa cũng vậy, đã có roi thì phải có dây cương. Tương tự như vậy, bộ máy nhà nước cũng cần phải có 2 bộ phận như vậy. Có đảng cầm quyền đưa đất nước di chuyển thì phải có đảng đối lập để có thể hãm lại những chính sách sai lầm của đảng cầm quyền chứ? Đó là điều kiện cần thiết để đất nước tránh đi những sai lầm lớn.

Mô hình độc đảng của CS nó đã biến cỗ máy nhà nước Việt Nam như một cỗ xe không phanh. Khi một chính sách sai lầm được đưa ra, thì từ tổng bí thư này đến tổng bí thư khác nối tiếp trượt dài trên cùng một sai lầm đó mà không có một hệ thống đối trọng nào có thể dừng nó lại được. Chỉ khi nào va vào chướng ngại vật làm xe lật nhào hoặc hết sạch năng lượng thì may ra xe mới có thể dừng lại mà thôi. Và lúc đó, thiệt hại cho đất nước sẽ rất lớn.

Như ta thấy, kinh tế tập trung đã được đảng CS áp dụng ở miền Bắc từ thời đất nước chưa thống nhất, sau năm 1975 họ lại vẫn mô hình kinh tế bần cùng hóa xã hội này cho cả nước. Và kết quả thì sao? Miền Nam từ chỗ phồn vinh trước năm 1975 sau đó đều trở nên nghèo đói như miền Bắc. Cho đến khi ngân khố trống rỗng, dân có nguy cơ chết đói thì cỗ máy ấy mới dừng lại vì lý do… hết xăng. Thực tế chúng ta thấy, cỗ máy ấy đã đưa đất nước đến tột cùng của sự đói nghèo, rồi họ mới “đổi mới.”

Vậy qua đây chúng ta thấy, cỗ máy chính quyền CS đã lao đi trong một thời gian dài trên cung đường sai lầm mà không ai có thể phanh nó lại sớm hơn để hạn chế thiệt hại. Đó là cái nguy hiểm khôn lường của mô hình nhà nước độc đảng mà đảng CSVN đang cố bảo vệ nó.

Việc tranh chấp lãnh hải, tranh chấp đất liền với Trung Cộng đã xảy ra lừ những năm 60 của thế kỷ trước chứ không phải mới bây giờ. Và đến nay đã 75 năm cai trị, thời gian đủ dài để chúng ta đúc kết lại một kết luận, đó là ĐCS Việt không bao giờ kiện người “anh em” cùng ý thức hệ của nó lên tòa án quốc tế. Về chủ quyền biển đảo, giữa Việt Nam và Trung Hoa lâu nay đã được phân định theo Công Ước Pháp-Thanh. Giấy tờ hợp pháp thế, nhưng khi bị lấn chiếm thì CS Việt Nam không bao giờ kiện mà họ luôn giữ nguyên tắc nhường để mua sự yên ổn. Đây là chủ trương nguy hiểm nhưng nay đã 75 năm không ai ngăn cản nó được và cứ thế này, Việt Nam sẽ mất nhiều hơn nữa về tay Trung Cộng chứ không dừng lại ở những mát mát như hiện nay.

Bạn và ông hàng xóm to xác đều sở hữu mảnh đất có chủ quyền từ cha ông để lại. Ranh giới mỗi mảnh đất được ghi chép đầy đủ trên sổ đỏ của mỗi người. Thế nhưng vì lòng tham, ông hàng xóm to xác ấy lại phá bỏ hàng rào cũ và dời nó sang phần đất của bạn với mục đích lấn chiếm. Đứng trước hành động như vậy là bạn kiện hay chấp nhận xé bỏ sổ đỏ cũ làm lại sổ đỏ mới, thừa nhận ranh giới mà ông hàng xóm đã xâm lấn?

Để trả lời câu hỏi này, một đứa trẻ cũng trả lời được là bạn phải hành động như thế nào mới đúng. Thế nhưng thực tế thì đảng Cộng Sản Việt Nam không hành động đúng đắn mà là trượt dài sai lầm đó từ đời tổng bí thư này đến đời tổng bí thư khác.

Rõ ràng chúng ta thấy, Công Ước Pháp-Thanh chính là cuốn sổ đỏ mà cha ông ta đã để lại. Và đảng Cộng Sản Việt Nam đã không cầm cuốn sổ đỏ đi kiện mà chấp nhận xé cuốn sổ đỏ cũ và làm lại cuốn sổ đỏ mới có tên “Hiệp ước hoạch định biên giới đất liền” để thừa nhận phần đất bị chiếm là của Tàu Cộng. Đây là một chủ trương vô cùng nguy hiểm. Và chắc chắn, với lối làm việc này, thì sau này, Tàu Cộng sẽ lại đòi Việt Cộng xé bỏ cuốn sổ đỏ “Hiệp ước hoạch định biên giới đất liền” đã ký năm 1999 và làm lại cuốn sổ đỏ mới tiếp.

Sau Hội Nghị Thành Đô năm 1990, thì năm 1991, Đỗ Mười lên làm tổng bí thư, ông ta cho bắt đầu tiến trình xé bỏ sổ đỏ cũ “Công ước Pháp-Thanh” bằng vòng đàm phán song phương diễn ra vào tháng 10 năm 1992. Và như ta biết đến năm 1999, thời ông Lê Khả Phiêu thì hai bên đồng ý xé bỏ hoàn toàn cuốn sổ đỏ cũ và lập nên cuốn sổ đỏ mới “Hiệp ước hoạch định biên giới đất liền.” Tiếp tục sau đó là năm 2000, cũng Lê Khả Phiêu cho ký “Hiệp Định Vịnh Bắc Bộ,” và như thế là Đỗ Mười và Lê Khả Phiêu đã đồng lòng xé bỏ hoàn toàn sổ đỏ cũ thành công.

Như vậy qua đây chúng ta thấy rất rõ là những quyết định mang tính thiệt thòi cho chủ quyền quốc gia nhưng nó thực hiện xuyên suốt qua nhiều đời tổng bí thư. Mà bộ máy nhà nước thì độc đảng, ai có thể làm hệ thống phanh để phanh lại những sai lầm mà đảng Cộng Sản Việt Nam đang trượt? Không có. Thực tế, đất nước Việt Nam, dân tộc Việt Nam đang bị tống lên một cỗ xe mà chỉ có động cơ không hề có hệ thống phanh. Rất nguy hiểm.

Vậy nên, nếu không xóa bỏ độc tài đảng trị thì đất nước này không sớm thì muộn cũng đâm đầu xuống hố hoặc ủi đầu vào núi mà thôi. Chắc chắn, không sớm thì muộn.

Đỗ Ngà

Nguồn: FB Van Nga Do

XEM THÊM:

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

TBT Nguyễn Phú Trọng phát biểu tại buổi họp báo sau lễ bế mạc đại hội 13 của ĐCSVN tại Hà Nội ngày 1/2/2021. Ảnh: Manan Vatsyayana/ AFP

Ông Trọng để lại ĐCSVN ở thế chín muồi cho sự cai trị độc tài

Lãnh đạo đảng từ năm 2011, ông Trọng đã cố gắng làm sống lại một thế chế, đang sa lầy trong các cuộc tranh đoạt cá nhân, tìm kiếm lợi ích và tiến thân trong giai đoạn đầu những năm 2010.

Tham nhũng tràn lan đến mức công chúng không còn ‘tâm phục, khẩu phục.” Tư tưởng và đạo đức đã đã không còn được xem trọng. Các phong trào dân chủ đe dọa sự độc quyền về quyền lực của đảng. Khu vực tư nhân không chỉ giàu có mà còn mong muốn có nhiều quyền lực chính trị hơn.

Nhưng cái thể chế mà ông Trọng nỗ lực chữa trị đã được để lại với hiện trạng như thế nào?

Ảnh minh họa - Công nhân làm việc tại Xí nghiệp may Hà Quảng, Quảng Bình (trang mạng Nhiếp ảnh và Đời sống)

Reuters: Mỹ hoãn quyết định nhạy cảm về ‘nền kinh tế thị trường’ của Việt Nam đến tháng 8

Bộ Thương mại Mỹ cho biết hôm thứ Tư rằng họ đã trì hoãn một quyết định khó khăn về việc có nên nâng cấp tình trạng kinh tế thị trường của Việt Nam thêm khoảng một tuần cho đến đầu tháng 8, với lý do “lỗi phần mềm CrowdStrike.”

Một quyết định về việc nâng cấp mà Hà Nội đã tìm kiếm từ lâu đã đến hạn vào thứ Sáu 26/7. Việc nâng cấp này bị các nhà sản xuất thép Mỹ, tôm vùng Vịnh và nông dân mật ong phản đối, nhưng được hỗ trợ bởi các nhà bán lẻ và một số nhóm kinh doanh khác.

Việc nâng cấp trên sẽ làm giảm các khoản thuế chống bán phá giá đối với [hàng] nhập khẩu Việt Nam do tình trạng hiện tại của Việt Nam đang được Mỹ coi là nền kinh tế phi thị trường.

Chủ tịch nước Tô Lâm đón tiếp Tổng thống Nga Vladimir Putin tại Hà Nội ngày 20/6/2024. Ảnh: Reuters

Sau quốc tang là điều gì cho Tô Lâm?

Là một quốc gia ảnh hưởng của Nho giáo, vấn đề tang chế của bậc đế vương luôn thu hút sự quan tâm của “bàn dân thiên hạ.” Việc ai chủ trì lễ tang, ai đọc điếu văn sẽ là một dấu hiệu cực kỳ quan trọng chuyển tải thông điệp về việc người kế nhiệm.

Câu chuyện phe phái tranh giành quyền lực đã được bàn tán nhiều năm, lại tiếp tục được hâm nóng ngay từ bây giờ, khi người quan trọng nhất đang nằm trong nhà tang lễ và các thủ tục cho chuẩn bị một lễ quốc tang đang được tiến hành.

Trong những ngày này, người dân dán mắt vào từng động thái xoay quanh đám tang để “dò đoán” thái độ của từng nhân vật cấp cao.

Tô Lâm sẽ lên tổng bí thư?

Theo quy định thì ông Tô Lâm đương nhiên sẽ là trưởng ban lễ tang, thế nhưng điều đáng lưu ý là trưởng ban tổ chức lễ tang lại là ông Lương Cường – Thường trực Ban Bí thư.

Đây là một chỉ dấu cho thấy phe quân đội đang tìm cách cân bằng lại tương quan quyền lực đối với ông Tô Lâm. Và như thế, cuộc quyết đấu quyền lực giữa phe quân đội và phe công an đang bắt đầu. Phe nào giành ưu thế hay là sẽ thoả hiệp thì chúng ta phải tiếp tục chờ đợi ở Hội nghị Trung ương 10 sắp tới.