Điểm yếu nhất trên thanh trụ lịch sử

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Lịch sử bất kỳ một đất nước nào cũng vậy, có lúc thịnh, có lúc suy. Nó như là một quy luật muôn đời. Lúc thịnh thì không nói gì, nhưng lúc suy thì rất nguy hiểm cho sinh mệnh của đất nước đó. Vì đó là lúc sức mạnh quốc gia suy yếu. Tựa như một kết cấu trụ nâng đỡ, nếu kết cấu bị sụm thì nó sẽ bị sụm bởi chỗ nào yếu nhất trên thanh trụ ấy. Lịch sử nhân loại không thiếu những quốc gia bị khai tử, và tất cả những quốc gia bị khai tử đó hầu hết rơi vào giai đoạn suy vong của một triều đại.

Thời điểm một đất nước bị khai tử chắc chắn nó gắn với thời kỳ suy vong của một triều đại trong đất nước đó. Nhưng ngược lại, một đất nước đang rơi vào thời kỳ suy vong chưa chắc gì bị khai tử. Tại sao 2 hiện tượng này không có tính thuận nghịch? Bởi vì đơn giản, một đất nước có bị xóa sổ hay không nó phải hội tụ đủ 2 yếu tố: thứ nhất, là triều đại đó đang suy; thứ nhì, kẻ thù hăm he cướp lấy đất nước đó đang ở thời kỳ cực thịnh. Địa chính trị là một yếu tố cực kỳ quan trọng, lấy ví dụ như Philippines nằm giữa biển không có láng giềng nào chung biên giới, nên nguy cơ bị thôn tính thấp hơn là Việt Nam nằm sát Trung Cộng.

“Không ai được chọn nơi mình sinh ra, nhưng mọi người có thể chọn cho mình cách sống”. Đối với con người thì như thế mà đối với quốc gia cũng tương tự vậy, Việt Nam không có sự chọn lựa để tách xa Trung Quốc về mặt địa lý, nhưng hoàn toàn có thể chọn cách xây dựng đất nước để vững vàng trước con thú dữ Trung Cộng. Điều này phụ thuộc vào ý chí của dân tộc chúng ta. Mà chọn cho quốc gia cách xây dựng đất nước nghĩa là phải chọn thể chế chính trị cộng sản hay dân chủ?

Việt Nam hiện nay đang tiệm cận với 2 yếu tố làm cho một quốc gia bị khai tử. Thứ nhất là dưới triều đại CSVN, đất nước quá yếu trước Trung Cộng. Thứ nhì là kẻ thù luôn muốn cướp lấy Việt Nam đã vươn lên thành cường quốc số 2 thế giới.

Hiện nay, Việt Nam đang là kẻ bắt chước mù quáng những gì Trung Cộng đã làm, khiến cho Việt Nam luôn là kẻ không bao giờ có sự thành công như Trung Cộng được. Đây là một chính sách tự cúi đầu xếp sau kẻ thù. Chính vì thế, Việt Nam dưới thời cộng sản khả năng bị thôn tính rất cao.

Nhìn lại thời kỳ Bắc thuộc gần đây nhất từ năm 1407-1427, chúng ta thấy gì? Lúc nhà Hồ cướp ngôi nhà Trần làm cho lòng dân oán thán. Thêm vào đó, thời Minh Thành Tổ bên Trung Hoa là một thời kỳ thịnh trị. Nhà Hồ bị dân chúng quay lưng, bởi vì triều đình không được dân ủng hộ thế là Việt Nam rơi vào tay phương Bắc. Hiện nay, chính quyền CSVN đang cô lập nhân dân, họ loại bỏ mọi đóng góp của nhân dân vào chính sách quản trị đất nước. Thậm chí Đảng CSVN đang xem nhân dân như là kẻ thù, như là đối tượng để tước đoạt nên lòng dân đang ngày một oán thán. Hiện nay chính quyền Bắc Kinh đang làm cho Trung Hoa mạnh lên và tham vọng của họ cực kỳ lớn. Nếu để Đảng CSVN cai trị lâu dài, đất nước Việt Nam khó mà thoát khỏi nhanh vuốt kẻ thù phương Bắc.

Không một kẻ bắt chước mù quáng nào có thể vượt qua được kẻ sáng tạo. Hiện nay chính sách của CSVN là chờ Trung Cộng xì ra cái gì đớp cái đấy. Toàn bộ cái bộ siêu quyền lực Bộ Chính Trị luôn chủ trương như vậy, toàn đớp lấy những thứ Tàu đã tạo ra mà không cần biết đúng sai, tốt xấu gì cả. Nếu Trung Cộng xây dựng XHCN màu sắc Trung Quốc thì CSVN mót lại và đặt là kinh tế thị trường định hướng XHCN. Nếu Trung Quốc lập đặc khu, CSVN cũng làm đặc khu. Nếu Trung Quốc có luật an ninh mạng thì CSVN cũng Luật An Ninh Mạng. Nếu Trung Quốc theo dõi công dân bằng camera nhận diện khuôn mặt thì Việt Nam cũng làm theo.

Để vượt qua người ta thì phải tránh xa công việc theo đít người ta chờ đớp lấy những thứ người ta thải ra. Cho nên thế mới thấy, chủ trương của Bộ Chính Trị là luôn đặt mình yếu hơn Trung Cộng. Cứ như thế này thì đời đời không bằng nổi Trung Cộng chứ đừng nói vượt qua.

Đấy là chỉ nói chính sách theo đuôi ăn hôi Trung Cộng thôi đã tự làm yếu mình rồi. Đối với trường hợp Việt Nam mức độ nguy hiểm hơn chúng ta tưởng nhiều. Hiện nay qua quan sát, ai cũng thấy rõ Đảng Cộng Sản Việt Nam phụ thuộc rất nhiều vào Đảng Cộng Sản Trung Quốc. Mà một khi phụ thuộc chính trị, thì đất nước thực tế không có độc lập. Hãy chú ý, mỗi lần tổng bí thư Việt Nam lên ngôi thì việc đầu tiên của người này là sang Trung Cộng. Điều này đã thành quy luật từ lâu, nó cho thấy vai trò chủ tớ trong quan hệ 2 đảng rất rõ ràng. Và càng nguy hiểm hơn, khi bất kỳ kẻ nào muốn vào “tứ trụ” thì đều không thể thiếu, đó là họ phải sang Trung Quốc.

Hiện nay bà Nguyễn Thị Kim Ngân đang đang lên đường sang Trung Quốc. Trong bối cảnh tranh giành ghế quyền lực cho Đại Hội 13 năm 2021 sắp tới, thì ắt hẳn bà này đang đi một chuyến cầu viện nhằm mưu cầu một sự bảo kê của quan thầy dành cho bà vào kỳ Đại Hội 13 sắp tới.

Tự nguyện đứng sau kẻ thù, và tự nguyện giao sinh mệnh chính trị của đảng cho Trung Cộng nắm thì không còn nghi ngờ gì nữa, đất nước Việt Nam đáng thương này thực sự đang ở vào điểm yếu nhất của thanh trụ lịch sử. Nếu dân tộc này không thức tỉnh, thì đất nước có thể sụm một ngày nào đó bởi bàn tay Đảng Cộng Sản Việt Nam.

Đỗ Ngà

Nguồn: FB Đỗ Văn Ngà

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ông Lê Đình Lượng: "Việc của tôi sẽ do lịch sử phán xét. Tôi sẽ vui khi phải ở lao tù nếu dân tộc này được lớn mạnh trong tự do dân chủ”. (Lời nói sau cùng trước khi tòa nghị án), Ảnh: Internet

Trong họa có phúc

Cháu học lịch sử cách mạng thì rõ, rất nhiều tù nhân chính trị về sau thành những người lãnh đạo phong trào xã hội đầy trí tuệ và bản lĩnh. Người có chí khí sẽ biến nhà tù thành trường học để tu tâm, dưỡng chí, nung nấu những khát vọng, ước mong… Đó là nỗi khổ hạnh của cá nhân nhưng lại là phúc cho dân tộc.

Chứ cái đám “hồng phúc” cậu ấm, cô chiêu kia, chỉ có ăn và phá, biết gì yêu nước thương dân!…

“Đồng chí” Nguyễn Phú Trọng vừa là người khởi xướng, vừa giữ vai trò tiên phong trong chỉnh đốn đảng đã hơn một thập niên. Trong hơn một thập niên chỉ đạo – sắp đặt mọi thứ, đặc biệt là nhân sự, kết quả chống tham nhũng là gì ngoài hậu quả tham nhũng càng ngày càng trầm trọng? Ảnh: Reuters

Ông Nguyễn Phú Trọng và ‘trách nhiệm chính trị’

Ông [Trọng] đã tự mở chiếc “Pandora Box” ra và nay thì nhân dân đã thấy thật sự bộ máy của nhà nước do đảng Cộng sản lãnh đạo là một tập hợp của những ổ tham nhũng lớn với sự băng hoại từ cấp cao nhất đến cấp thấp nhất. Trùm cuối được nhiều người xác định chính là thể chế và không bao giờ đập được chuột mà không vỡ bình vì chính cái bình đó là môi trường sinh ra chuột.

Lời kêu gọi tham dự biểu tình UPR 2024 diễn ra vào ngày 7/5 trước trụ sở Liên Hiệp Quốc

Ngày 7 tháng 5 này, nhà nước CSVN sẽ bị kiểm điểm trước Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (United Nations Human Rights Council – UNHRC) về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam. Đây là dịp để chúng ta chỉ rõ sự gian trá của CSVN trước diễn đàn quốc tế.

Chúng tôi kêu gọi đồng bào tham dự buổi biểu tình diễn ra ngày 7/5/2024, trước Trụ sở Liên Hiệp Quốc tại Genève, Thụy Sĩ, nhằm lên án những vi phạm nhân quyền của đảng Cộng Sản Việt Nam.