Hành trình tìm tự do: Hiểu và thương

Buổi họp mặt thân hữu do cơ sở Việt Tân Nam California tổ chức hôm 7/5/2023. Trong ảnh, 4 thuyền nhân đi trên chiếc ghe đã kể về hành trình gian nan của mình và vì sao họ phải quyết định liều mình ra đi
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Ngày 7 tháng 5, 2023 vừa qua, cơ sở Việt Tân tại Nam California có một buổi họp mặt tâm tình cùng với nhiều thân hữu và với bốn anh chị, trong số chín người đã vượt biển tìm tự do bằng thuyền buồm vào năm 1984.

Con thuyền gỗ này đã được Bảo tàng viện Hàng hải và Cảng Le Havre của nước Pháp gìn giữ và trao lại cho cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ sau 39 năm.

Là một chiếc thuyền nhỏ với cánh buồm tự chế, không mái che và không có động cơ. Chín người là những người anh em và bạn bè, có người chỉ mới biết nhau vài lần nhưng họ đã tin nhau và để giao mạng sống của mình cho nhau. Đa số là đến từ một xứ đạo. Con thuyền này sau 7 ngày lênh đênh đã được cứu bởi một tàu hàng hải của Pháp.

Câu chuyện làm sao để sống sót đã được các anh chị em này chia sẻ với tất cả chân tình, nước mắt và giọng hát của họ.

9 người đã vượt biển tìm tự do với chiếc ghe gỗ dài 7 mét, rộng 2 mét này, đầu tháng 9/1984 từ Ngọc Hà, Bà Rịa. Ghe không có máy, chỉ có hai cây chèo và cột buồm bằng sắt. Chiếc ghe đã được đưa về Pháp, lưu giữ tại Viện Bảo Tàng Hàng Hải & Cảng Le Havre (Pháp) từ năm 1984. Đến năm 2023 thì được trao lại cho Viện Bảo Tàng Di Sản Người Việt, trụ sở đặt tại Nam California
9 người đã vượt biển tìm tự do với chiếc ghe gỗ dài 7 mét, rộng 2 mét này, đầu tháng 9/1984 từ Ngọc Hà, Bà Rịa.
Ghe không có máy, chỉ có hai cây chèo và cột buồm bằng sắt. Chiếc ghe đã được đưa về Pháp, lưu giữ tại Viện Bảo Tàng Hàng Hải & Cảng Le Havre (Pháp) từ năm 1984. Đến năm 2023 thì được trao lại cho Viện Bảo Tàng Di Sản Người Việt, trụ sở đặt tại Nam California

 

Bài hát Hương Ca Vô Tận do anh Tài Phùng, một trong số 9 thuyền nhân này, thiết tha trình bày cũng chính là bài hát mà anh đã hát động viên mọi người trên ghe trong lúc họ kiệt sức nằm chờ cái chết đến dần. Chính anh cũng không hiểu sao lúc đó khát nước trầm trọng mà anh vẫn có thể hát được như vậy…

Ghi khắc mãi là câu chuyện của anh Nguyên về lý do anh phải lựa chọn để ra đi. Anh Nguyên đã nghẹn ngào khi kể về người chị trên ghe buôn than củi bị công an rượt bắn chết. Chị đã oằn oại trong cơn đau trên vũng máu mà lúc anh tát nước ra khỏi ghe chỉ thấy nước đã nhuộm màu đỏ. Đỏ cả đống củi chị chưa bán được. Chị đã qua đời để lại 3 đứa con nhỏ và chết cùng với đứa bé đang mang trong bụng. Một trong chín người trên thuyền là đứa con trai của chị. Anh Nguyên kể về việc bị lùng bắt và việc bị công an tuyên bố xử bắn sau những lần anh trốn để không tham gia nghĩa vụ quân sự.

Các thân hữu Việt Tân, có người kể câu chuyện vượt biên “không chuyên nghiệp” của mình, mang cả gạo và nồi nấu cơm làm không khí buổi tâm tình có đủ cung bậc.

Thân hữu từ nhiều lứa tuổi khác nhau, có người cho biết rất trân quý những buổi tâm tình và văn nghệ nhân văn như vậy. Anh chị em Việt Tân cũng có cơ hội vận động thân hữu ký tên vào thỉnh nguyện thư đòi Việt Nam kiện Trung Quốc để đòi lại Hoàng Sa, Trường Sa cũng như phổ biến một chương trình trại hè bổ ích sẽ được tổ chức vào cuối tháng 7 này.

Đọng lại sau buổi họp mặt thân hữu của cơ sở Việt Tân Nam Cali vừa qua vẫn là ý chí phi thường và lòng dũng cảm để sống còn và vươn lên trong tự do của các anh chị khách mời nói riêng và của tất cả những người Việt vượt biên nói chung.

Tự do để sống đúng nhân phẩm của mình không còn là một ý tưởng chính trị mà là lẽ sống, động lực và ý nghĩa đời thường của người Việt tị nạn khắp nơi trên thế giới.

Ra về mà sự đồng cảm, hiểu thương vẫn lưu luyến trong ánh mắt, nụ cười và những cái ôm và cái bắt tay ấm áp của mọi người tham dự.

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Nhà thờ Đức Bà ngay trung tâm Sài Gòn, một thành phố từng được mệnh danh là Hòn ngọc Viễn Đông. Ảnh minh họa: Chris Jackson/ Getty Images

Tựa vào di sản miền Nam tự do, tôi chọn đứng thẳng

Ba Mươi Tháng Tư, cứ đến gần ngày này là trái tim người miền Nam lại nhói đau. Tôi là một người thế hệ 8x, tuy chưa từng trực tiếp chứng kiến cuộc chiến “nồi da xáo thịt” của đất nước giai đoạn trước 1975, nhưng gia đình tôi, tồn tại hai dòng tư tưởng quốc gia và cộng sản, và ông bà tôi, cậu, dì tôi là những nhân chứng sống cho giai đoạn lịch sử này.

Ảnh chụp khúc đường Tôn Đức Thắng (Q.1, Sài Gòn) trước (hình trái) và sau (phải) khi chặt hạ cây xanh. Ảnh: 24h.com

Có nên chặt cây xanh để xây đường sắt trên không?

Không cần phải nói dài dòng, ích lợi của cây xanh trước tiên là thẩm mỹ, nhưng quan trọng hơn cả là nó giữ cho môi trường trong sạch bằng cách hút khí dioxit carbon và thải ra oxy. Chính vì thế khi đi trong rừng hoặc thậm chí dưới những con đường có hai hàng cây xanh lá thì chúng ta cảm thấy mát mẻ và dễ chịu. Cây xanh vì thế trở thành một phần của hệ sinh thái đô thị. Điều này không phải và không thể nói ngược lại.

Vậy thì chặt bỏ hàng trăm (nếu tính cả hai thành phố Hà Nội và Sàigòn) thì phải nói là hàng ngàn cây để xây metro có phải là lý do hợp lý và chính đáng không?

Ảnh minh họa bởi Paul Nelson/RFA.

Thêm một ông phải về: Vương Đình Huệ!

Việc ông Huệ bị phế truất khiến cho con đường trở thành tổng bí thư ĐCSVN của ông Tô Lâm có nhiều cơ hội hơn. Giờ đây chỉ còn hai ứng cử viên khác đủ điều kiện cho chức vụ này, đó là bà Trương Thị Mai và Thủ tướng Phạm Minh Chính. 

… Những gì đã được làm nhằm chính danh hóa/hợp pháp hóa ĐCS lấm bẩn bởi tham nhũng, giờ đây, đã khiến đảng này trở nên mất uy tín hơn trong mắt người dân – những người nhìn thấy vấn nạn tham nhũng đã xảy ra trong hàng ngũ lãnh đạo cấp cao như thế nào.