Cạn lời nhưng vẫn phải viết

Mẹ tử tù Hồ Duy Hải lặn lội đó đây suốt 12 năm dài đòi công lý cho con. Ảnh: Internet
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Về vụ án Hồ Duy Hải, tôi đã viết quá nhiều, đến mức thấy mình cạn kiệt ngôn ngữ, cạn kiệt ý nhưng tôi vẫn thấy mình phải viết. Với tôi, vụ án này với nỗi đau khổ của Hồ Duy Hải, chị Loan mẹ của Hải và em gái của Hải chỉ là nỗi đau của vài cá nhân. Tất nhiên là tôi chia sẻ nỗi đau khổ của họ, tôi khâm phục sự kiên cường của tấm lòng người mẹ đã ròng rã suốt 12 năm đi kêu oan khắp nơi để cứu con, nhưng một nỗi buồn lớn hơn nhiều, âm u ghê rợn hơn nhiều là bởi vụ án này đã thể hiện một nền tư pháp rừng rú không thể tưởng tượng nổi với những con người quen suy nghĩ một cách văn minh.

Người dân sẽ còn rất khổ. Sự oan ức, sự thiệt thòi, nước mắt sẽ còn chảy dài, chảy rất lâu trên những đôi má của người dân Việt.

Khi mà hầu như 100% cư dân mạng đều lên án những người thực thi pháp luật của vụ án, của những phiên toà về những sai trái ngạo ngược thì họ vẫn ngang nhiên tiếp tục chà đạp lên công lý, không nể nang gì công luận và để một lần nữa giầy vò hàng triệu con tim những người có lương tri, khiến nỗi phẫn uất dâng tràn, sự khinh bỉ căm hận đã bị đẩy lên đến tột độ.

Ở đây, để khẳng định là Hồ Duy Hải có vô tội không, tôi không có quyền khẳng định nhưng tôi có quyền có niềm tin rằng cậu ấy vô tội. Lý do thì đã nói nhiều rồi, bởi chứng cứ nguỵ tạo, vật chứng mua ngoài chợ, hồ sơ vụ án bị thao túng, lời khai nhân chứng không có gía trị, sự che dấu mập mờ với một nghi can khác….

Chính vì những lý do ấy mà việc huỷ bản án để điều tra lại là một việc rất nên làm, ít ra là để vớt vát chút lòng tin của công luận nhưng bọn họ vẫn mặc kệ, vẫn ngang nhiên chà đạp lên công lý, ngang nhiên sỉ nhục lương tri, ngang nhiên vò xé con tim thương cảm của công luận.

Nhưng việc gì cũng vậy, một phần công luận chúng ta cũng có lỗi trong việc này. Có lỗi bởi trước kia chúng ta đã thờ ơ với những bất công, với những sự vô lý ngạo ngược trong xã hội. Ai cũng tự bảo nói để làm gì, việc gì đến mình thì một ngày nào đấy khi sự lưu manh, dối trá dưới lốt luật pháp đổ xuống đầu chúng ta thì ai sẽ đứng ra bênh vực?

Còn bây giờ tôi muốn nói với 17 vị đã đồng loạt giơ tay biểu quyết. Các vị đã vĩnh viễn ghi tên mình vào lòng hận của dân chúng. Tên tuổi các vị đã mãi mãi gắn liền với sự ô nhục của nền tư pháp của Việt Nam.

Trong đội ngũ 17 người kia, sẽ chỉ có thể rơi vào những dạng người sau: ác độc, vô lương tâm còn nếu không ác độc, vô lương tâm mà giơ tay đồng thuận thì chỉ có thể là hèn nhát. Các vị đã có một sự đồng thuận, các vị đã có “nhau” nhưng nhân dân mãi mãi coi các vị là tội đồ và chỉ có sự khinh bỉ, nỗi tức giận mỗi khi họ nhìn thấy mặt các vị.

Sự có nhau ấy của các vị chỉ là một sự a dua thấp hèn, bè cánh và chẳng có ý nghĩa gì nhiều ngoài mấy miếng cơm manh áo hèn mọn. Các vị sẽ mãi mãi là những đứa con ghẻ của dân tộc này. Ai đấy sẽ bảo tôi nhân danh nhân dân mà nói điều đao to búa lớn, nhưng hãy thử đưa cho tôi một cư dân mạng nào ủng hộ cách làm của các cơ quan liên quan trong vụ án này. Một kẻ ngu nhất, bỉ ổi nhất, lưu manh nhất, thích thú việc ôm đít quyền lực nhất cũng vẫn thấy toàn bộ vụ án này là một trò đùa quái gở, bất nhân và vô pháp.

Tôi thật sự đã cạn lời rồi!

Đoàn Bảo Châu

Nguồn: FB Chau Doan

 

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

TBT Nguyễn Phú Trọng phát biểu tại buổi họp báo sau lễ bế mạc đại hội 13 của ĐCSVN tại Hà Nội ngày 1/2/2021. Ảnh: Manan Vatsyayana/ AFP

Ông Trọng để lại ĐCSVN ở thế chín muồi cho sự cai trị độc tài

Lãnh đạo đảng từ năm 2011, ông Trọng đã cố gắng làm sống lại một thế chế, đang sa lầy trong các cuộc tranh đoạt cá nhân, tìm kiếm lợi ích và tiến thân trong giai đoạn đầu những năm 2010.

Tham nhũng tràn lan đến mức công chúng không còn ‘tâm phục, khẩu phục.” Tư tưởng và đạo đức đã đã không còn được xem trọng. Các phong trào dân chủ đe dọa sự độc quyền về quyền lực của đảng. Khu vực tư nhân không chỉ giàu có mà còn mong muốn có nhiều quyền lực chính trị hơn.

Nhưng cái thể chế mà ông Trọng nỗ lực chữa trị đã được để lại với hiện trạng như thế nào?

Ảnh minh họa - Công nhân làm việc tại Xí nghiệp may Hà Quảng, Quảng Bình (trang mạng Nhiếp ảnh và Đời sống)

Reuters: Mỹ hoãn quyết định nhạy cảm về ‘nền kinh tế thị trường’ của Việt Nam đến tháng 8

Bộ Thương mại Mỹ cho biết hôm thứ Tư rằng họ đã trì hoãn một quyết định khó khăn về việc có nên nâng cấp tình trạng kinh tế thị trường của Việt Nam thêm khoảng một tuần cho đến đầu tháng 8, với lý do “lỗi phần mềm CrowdStrike.”

Một quyết định về việc nâng cấp mà Hà Nội đã tìm kiếm từ lâu đã đến hạn vào thứ Sáu 26/7. Việc nâng cấp này bị các nhà sản xuất thép Mỹ, tôm vùng Vịnh và nông dân mật ong phản đối, nhưng được hỗ trợ bởi các nhà bán lẻ và một số nhóm kinh doanh khác.

Việc nâng cấp trên sẽ làm giảm các khoản thuế chống bán phá giá đối với [hàng] nhập khẩu Việt Nam do tình trạng hiện tại của Việt Nam đang được Mỹ coi là nền kinh tế phi thị trường.

Chủ tịch nước Tô Lâm đón tiếp Tổng thống Nga Vladimir Putin tại Hà Nội ngày 20/6/2024. Ảnh: Reuters

Sau quốc tang là điều gì cho Tô Lâm?

Là một quốc gia ảnh hưởng của Nho giáo, vấn đề tang chế của bậc đế vương luôn thu hút sự quan tâm của “bàn dân thiên hạ.” Việc ai chủ trì lễ tang, ai đọc điếu văn sẽ là một dấu hiệu cực kỳ quan trọng chuyển tải thông điệp về việc người kế nhiệm.

Câu chuyện phe phái tranh giành quyền lực đã được bàn tán nhiều năm, lại tiếp tục được hâm nóng ngay từ bây giờ, khi người quan trọng nhất đang nằm trong nhà tang lễ và các thủ tục cho chuẩn bị một lễ quốc tang đang được tiến hành.

Trong những ngày này, người dân dán mắt vào từng động thái xoay quanh đám tang để “dò đoán” thái độ của từng nhân vật cấp cao.

Tô Lâm sẽ lên tổng bí thư?

Theo quy định thì ông Tô Lâm đương nhiên sẽ là trưởng ban lễ tang, thế nhưng điều đáng lưu ý là trưởng ban tổ chức lễ tang lại là ông Lương Cường – Thường trực Ban Bí thư.

Đây là một chỉ dấu cho thấy phe quân đội đang tìm cách cân bằng lại tương quan quyền lực đối với ông Tô Lâm. Và như thế, cuộc quyết đấu quyền lực giữa phe quân đội và phe công an đang bắt đầu. Phe nào giành ưu thế hay là sẽ thoả hiệp thì chúng ta phải tiếp tục chờ đợi ở Hội nghị Trung ương 10 sắp tới.