Khao khát tháng Tư

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Đời sống xa quê có trăm niềm vui nhưng có vạn nỗi buồn.

Buồn cho những số phận ly hương, tìm kiếm hơi thở tự do trên đất khách. Buồn cho quê nhà vẫn còn bị loài sâu bọ cộng sản độc tài gậm nhấm, dày xéo từng ngày từng giờ.

Sự phẫn uất cũng đã lên đến tột cùng, khi nhìn thấy những con dân Việt đang phải sống lưu vong ngay chính trên quê cha đất Tổ của mình: bà con Dương Nội, giáo xứ Cồn Dầu, vườn rau Lộc Hưng v.v…

Tất cả đã xuất phát từ Ngày Định Mệnh Đau Thương: 30 tháng 4 năm 1975.

Đây là ngày mà chế độ CSVN đã vùi dập cả một thế hệ thanh niên đầy sức sống, phải gác lại tương lai lên đường “Bảo Quốc An Dân” để xây dựng một miền Nam tự do, thanh bình và trù phú, xứng đáng với danh hiệu “Sài Gòn – Hòn Ngọc Viễn Đông”.

Hàng trăm ngàn người trong số họ bị lùa vào những trại tù cải tạo không biết ngày về. Không những thế, chế độ CSVN còn tổ chức trả thù, đánh tư sản gia đình Nguỵ quân – Nguỵ quyền: cướp sạch, đốt sạch, gom hết tài sản của dân lành miền Nam mang ra nuôi miền Bắc. Họ tịch thu nhà cửa, đày ải người thành thị về vùng kinh tế mới: trồng khoai mì, ăn bo bo sống tạm bợ qua ngày, để gọi là xây dựng khu kinh tế mới.

Với những hành xử “cạn tầu, ráo máng”, trả thù nhỏ nhen đầy hận thù như vậy, những con người ngạo mạn “đứng trên đỉnh cao trí tuệ loài người” dám mạnh miệng tự hào rằng họ đã giải phóng miền Nam nghèo đói.

44 năm nhìn lại Việt Nam ngày nay, xin hỏi: “ai đã giải phóng ai?”

Trớ trêu thay, Hiệp Định Paris 1973 được gọi là hiệp định chấm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình ở Việt Nam, nhưng chữ ký trên Hiệp Định chưa ráo mực, lực lượng Cộng sản miền Bắc đã xé bỏ Hiệp Định, xua quân cưỡng chiếm Miền Nam.

Kể từ Tháng 4 đen tối đó, hơn 2 triệu người Việt đã trốn chạy cộng sản và ngày hôm nay sự trốn chạy vẫn tiếp tục dưới nhiều hình thức, không bao giờ dừng lại cho đến khi nào chế độ bạo tàn này sụp đổ. Cuộc bỏ phiếu bằng chân liên tục diễn ra hơn 4 thập niên qua đã cho thấy bản chất của chế độ cộng sản không bao giờ thay đổi: độc Đảng cai trị thì chỉ toàn là cướp bóc, tham nhũng có hệ thống, hành xử vô pháp, vô nhân, tàn bạo với người dân.

Một chế độ thối nát như vậy làm sao giành được sự ủng hộ của dân? Thực tế chỉ thấy sự bất mãn ngày càng gia tăng, ngay cả trong khối cán bộ, đảng viên.

Hơn 40 năm qua, CSVN đã phải đối diện với những làn sóng chống đối liên tục, từ công khai đến ngấm ngầm trên mọi lãnh vực. Những cuộc đấu tranh tự phát đã bộc phát khắp nơi từ sự đứng dậy của nông dân Thái Bình, của bà con tiểu thương Hà Nội, Sài Gòn, bà con Đồng Tâm, Thủ Thiêm, vườn rau Lộc Hưng, bà con nạn nhân của Formosa…

Nhìn cho kỹ, một chế độ luôn khoe khoang là “dân chủ gấp vạn lần tư bản” có khác gì Con Buôn Dân Chủ, luôn ra rả tuyên truyền và lợi dụng 2 chữ Dân chủ theo pháp luật nước CHXHCNVN để đổi lấy những đàm phán kinh tế, viện trợ quốc tế, để nuôi bộ máy cầm quyền, cai trị được lâu hơn.

“Thiên đàng chủ nghĩa” càng ngày càng nhiều tù nhân lương tâm, nhiều người di tản hoặc bị trục xuất khỏi quê hương một cách âm thầm trong sự xót xa, đầy tủi nhục vì bị CSVN xếp vào hàng “bè lũ phản động”.

Tháng 4 lại về, nỗi buồn thời cuộc tuy còn đó nhưng niềm vui chung, niềm khát khao về một nước Việt Nam Dân chủ – Tự do, chưa lúc nào lại hiển hiện mạnh mẽ như ngày nay. Đã xuất hiện hàng hàng lớp lớp những người con ưu tú, đầy nhiệt huyết, can trường, vượt qua nỗi sợ hãi, đứng lên đấu tranh chống độc tài, bất công, tham nhũng.

Họ là những thanh niên sinh viên, bà con nông dân, bà con ngư dân, những người lao động bị bóc lột… đang mạnh mẽ lên tiếng đòi lại Nhân phẩm và tất cả những Quyền cơ bản của con người đang bị đảng CSVN chà đạp một cách trắng trợn trên quê hương Việt Nam.

Tưởng niệm tháng 4 đen năm nay, chúng ta cần có một tinh thần khác. Đó là tinh thần chuẩn bị cho ngày quật khởi vào tháng 4 năm 2020, để toàn thể dân tộc không còn thảm kịch “triệu người vui lẫn triệu người buồn” mà sẽ cùng nắm tay nhau, đẩy lùi ngày 30 tháng 4 vào quá khứ.

Đánh dấu 45 năm cả nước chìm đắm trong ngục tù tối tăm của chủ nghĩa phi nhân và phi dân tộc, 30 tháng 4, 2020 sẽ khởi đầu một kỷ nguyên Dân chủ, Tự do, Hòa bình và Thịnh vượng để Việt Nam có một tương lai hoàn toàn tốt đẹp khi dân số đạt mức 100 triệu.

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ông Vương Đình Huệ phát biểu trong khóa họp Quốc hội, Hà Nội, Việt Nam, ngày 23/10/2023. Ảnh: AFP - STR

Chủ tịch Quốc hội Việt Nam Vương Đình Huệ phải từ chức

Hãng tin Anh Reuters cho rằng việc chủ tịch Quốc hội Việt Nam phải từ chức lại càng làm dấy lên nhiều nghi vấn về ổn định chính trị tại Việt Nam nhất là sau vụ Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng đã nhanh chóng bị cho thôi các chức vụ hồi tháng 3/2024. Ông Thưởng là chủ tịch nước thứ nhì bị cách chức trong vòng một năm, sau ông Nguyễn Xuân Phúc.

Ông Tô Lâm (trái) và ông Vương Đình Huệ. Ảnh: Thanh Niên

Về cuộc tranh giành quyền lực ở Ba Đình

Tin đồn mới nhất cho biết ông Huệ vẫn kiên cường chống trả, chưa chịu buông giáo đầu hàng dù tay chân thân tín đã bị ông Lâm tóm gọn. Có thể ông Huệ còn trông mong vào sự cứu viện của hoàng đế Tập Cận Bình bên Tàu. Nhưng trận đấu chỉ giằng co thêm một vài ngày nữa thôi, vì theo quy định của đảng CSVN, ông Huệ khó mà tránh được tội liên đới “trách nhiệm của người đứng đầu” khi các đàn em sa vào vòng lao lý, chưa kể ông Lâm còn nhiều độc chiêu sẽ tiếp tục tung ra để buộc ông Huệ phải cởi giáp quy hàng.

Lính hải quân Campuchia tại căn cứ hải quân Ream ở Preah Sihanouk trong một chuyến thăm do chính phủ tổ chức hôm 26/7/2019. Ảnh minh họa: AFP

Quân cảng Ream và Kênh đào Funan của Campuchia: nỗi lo lớn đối với Việt Nam

Hôm 18/4/2024, Chương trình Sáng kiến minh bạch hàng hải Châu Á (AMTI) của Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS) công bố thông tin về hai tàu hải quân Trung Quốc đã đậu ở căn cứ hải quân Ream của Campuchia trong hơn bốn tháng…

Từ đó, AMTI đặt câu hỏi liệu sự hiện diện thường trực của hải quân Trung Quốc tại quân cảng Ream đã được thiết lập trên thực tế hay mới chỉ là “lời đồn.”

Theo các chuyên gia, sự kết hợp giữa quân cảng Ream và kênh đào Phù Nam [Funan Techo] có thể tạo mối đe dọa an ninh truyền thống (quân sự) và an ninh phi truyền thống (môi trường, kinh tế, chính trị) đối với Việt Nam.