Luật bảo vệ môi trường hay là luật bảo vệ ai khác đây?

Các đại biểu quốc hội bấm nút trong một lần biểu quyết. Ảnh: Internet
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Luật bảo vệ môi trường hay là luật bảo vệ ai khác đây?

Đây là câu hỏi tôi đưa ra vào giờ “G” cho các Đại biểu Quốc hội, trước khi thảo luận thông qua “Dự thảo Luật Bảo vệ môi trường 2020” trong phiên ngày 17/11/2020!

Câu trả lời của tôi là: Bản Dự thảo Luật hiện tại đang có trong tay các đại biểu, với nội dung và chất lượng như vậy, thực chất là LUẬT BẢO VỆ “LỢI ÍCH CỦA CHỦ DỰ ÁN ĐẦU TƯ,” chứ không phải bảo vệ cho MÔI TRƯỜNG sinh thái, an toàn môi sinh, phát triển bền vững, sức khoẻ cho tất cả!

TẠI SAO VẬY?

Không muốn các đại biểu mất nhiều thời gian đọc, hãy chú ý vào mấy gợi ý của tôi dưới đây:

1. Đánh giá tác động môi trường là một hoạt động nghiên cứu khoa học, đòi hỏi có chuyên môn sâu, đa ngành, có phương pháp, đã có hướng dẫn cụ thể của Quốc tế, đặc biệt từ các tổ chức của Liên Hợp Quốc mà Việt Nam là thành viên! Đã có tài liệu chính thức của Tổ chức Phát triển của Liên Hợp Quốc UNDP, Tổ chức Y tế Thế giới WHO… hướng dẫn cụ thể từng bước về đánh giá tác động môi trường của các dự án can thiệp cộng đồng (dự án phát triển, dự án đầu tư…)

Hiện Luật không đi theo các hướng dẫn kỹ thuật này!

2. Chất lượng của đánh giá tác động môi trường (sơ bộ hay chính thức) hoàn toàn phụ thuộc vào chuyên môn và đạo đức bộ phận chịu trách nhiệm thực hiện.

Dự thảo luật hiện quy định CHỦ DỰ ÁN ĐẦU TƯ “tự” chịu trách nhiệm thực hiện “đánh giá sơ bộ tác động môi trường” (Điều 29, Mục 2, Chương IV) cũng như “đánh giá tác động môi trường” (Điều 31, Mục 3, Chương 4).

Kết hợp (1) và (2) , thể hiện, nội dung Dự thảo Luật hiện hành vi phạm nghiêm trọng cả về chuyên môn và đạo đức! Không đảm bảo khách quan, khoa học, thiên lệch cho lợi ích của chủ đầu tư!

3. Thẩm định báo cáo đánh giá tác động môi trường, thực chất là thẩm định một báo cáo nghiên cứu khoa học. Yêu cầu cao nhất là phải có thiết kế chuẩn thức, thu thập thông tin khách quan, phân tích phải đảm bảo chuyên môn phù hợp, độc lập.

Các quy định hiện tại trong Luật đang rất yếu về phần đảm bảo quy định nghiên cứu đánh giá và thẩm định khoa học khách quan –> Phải sửa lại.

Ba điểm trên phối hợp thêm các phần khác của dự luật, chẳng hạn như sự tham gia của công chúng (thu hẹp thành tham vấn cộng đồng) đang bị giới hạn chỉ cho 2 loại đối tượng: a) Cộng đồng dân cư, cá nhân chịu tác động trực tiếp bởi dự án đầu tư; b) Cơ quan, tổ chức có liên quan trực tiếp đến dự án đầu tư, (Điều 33, Mục 3)… thể hiện Dự thảo Luật đã làm thay đổi bản chất “nghiên cứu khoa học, khách quan” của hoạt động đánh giá tác động môi trường

Nguy cơ một khi chủ dự án đầu tư chịu trách nhiệm thực hiện đánh giá tác động môi trường của dự án đầu tư, thẩm định được quyết định bởi người xa thực tế (trên Bộ), dự án đầu tư tài liệu chuyên môn đánh giá tác động lại đa ngành, liệu thời gian quy định (1 tháng, 1,5 tháng) có đủ để “người của Bộ” đọc hiểu và ra được quyết định khách quan, chính xác, trên cơ sở “vì lợi ích môi trường” hay không?

Liệu khi chủ đầu tư lại có gắn nối với bộ phận thẩm định, thì lợi ích bảo vệ môi trường ai đứng ra bảo vệ? Khi mà, phản biện độc lập không được quy định trong luật là điều kiện bắt buộc với các dự án đầu tư nhóm 1, nhóm 2?

CÓ NÊN THÔNG QUA BẢN DỰ THẢO LUẬT “BẢO VỆ LỢI ÍCH CỦA CHỦ DỰ ÁN ĐẦU TƯ?”

Câu trả lời lúc này hoàn toàn phụ thuộc vào đạo đức của người đại biểu nhân dân!

Bởi về mặt chuyên môn, còn quá nhiều bằng chứng nữa, đã đưa ra trong các thư kiến nghị của các liên minh, đặc biệt thư của liên minh NCDs-VN ngày 9/11 và thư của 6 liên minh vừa gửi ngày hôm qua 16/11/2020, thể hiện DỰ THẢO LUẬT HIỆN TẠI MẤT CƠ BẢN NỀN TẢNG KHOA HỌC LUẬT BẢO VỆ MÔI TRƯỜNG, “biến tướng” trở thành “LUẬT BẢO VỆ LỢI ÍCH CỦA CHỦ DỰ ÁN ĐẦU TƯ.”

Mong các Đại biểu Quốc hội trước giờ phút lịch sử này cân nhắc, và tin rằng, thà chưa thông qua, tổ chức lại tiến trình sửa đổi, đưa sang nghị trình kỳ họp thứ 11 năm 2021, còn hơn “thông qua” để rồi chịu ô danh để đời trước phán xét của giới khoa học!

Trần Tuấn
09h00, 17/11/2020

Nguồn: FB Tran Tuan

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Ông Tô Lâm (trái) và ông Vương Đình Huệ. Ảnh: Thanh Niên

Về cuộc tranh giành quyền lực ở Ba Đình

Tin đồn mới nhất cho biết ông Huệ vẫn kiên cường chống trả, chưa chịu buông giáo đầu hàng dù tay chân thân tín đã bị ông Lâm tóm gọn. Có thể ông Huệ còn trông mong vào sự cứu viện của hoàng đế Tập Cận Bình bên Tàu. Nhưng trận đấu chỉ giằng co thêm một vài ngày nữa thôi, vì theo quy định của đảng CSVN, ông Huệ khó mà tránh được tội liên đới “trách nhiệm của người đứng đầu” khi các đàn em sa vào vòng lao lý, chưa kể ông Lâm còn nhiều độc chiêu sẽ tiếp tục tung ra để buộc ông Huệ phải cởi giáp quy hàng.

Lính hải quân Campuchia tại căn cứ hải quân Ream ở Preah Sihanouk trong một chuyến thăm do chính phủ tổ chức hôm 26/7/2019. Ảnh minh họa: AFP

Quân cảng Ream và Kênh đào Funan của Campuchia: nỗi lo lớn đối với Việt Nam

Hôm 18/4/2024, Chương trình Sáng kiến minh bạch hàng hải Châu Á (AMTI) của Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS) công bố thông tin về hai tàu hải quân Trung Quốc đã đậu ở căn cứ hải quân Ream của Campuchia trong hơn bốn tháng…

Từ đó, AMTI đặt câu hỏi liệu sự hiện diện thường trực của hải quân Trung Quốc tại quân cảng Ream đã được thiết lập trên thực tế hay mới chỉ là “lời đồn.”

Theo các chuyên gia, sự kết hợp giữa quân cảng Ream và kênh đào Phù Nam [Funan Techo] có thể tạo mối đe dọa an ninh truyền thống (quân sự) và an ninh phi truyền thống (môi trường, kinh tế, chính trị) đối với Việt Nam.

HRW đưa ra lời kêu gọi trước dịp diễn ra tiến trình Rà soát Định kỳ Phổ quát (UPR) chu kỳ IV đối với Việt Nam ngày 7/5/2024. Nguồn: HRW

HRW kêu gọi LHQ gây áp lực để Việt Nam cải thiện nhân quyền

Tổ chức Theo dõi Nhân quyền hôm 22/4 hối thúc các quốc gia thành viên Liên Hiệp Quốc nên tận dụng đợt rà soát hồ sơ nhân quyền sắp tới của Việt Nam tại Hội đồng Nhân quyền LHQ để gây áp lực buộc Hà Nội chấm dứt đàn áp những người bất đồng chính kiến và các quyền cơ bản.