Đánh không, không đánh?

Tàu Hải Dương 8 quay trở lại Bãi Tư Chính hôm 13 tháng Tám, 2019. Ảnh: Internet
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print
Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

Trong bài “Sự hèn nhược của lãnh đạo CSVN”, được phổ biến ngay sau khi có tin HD 8 rút khỏi Bãi Tư Chính, người viết đã nhận định là: “Thế thì câu trả lời cho câu hỏi ‘Nó có sẽ trở lại hay không?’ sẽ là ‘Tại sao không!’ Nó vào nhà mình, nó thoải mái làm chuyện nó muốn, mình chẳng dám cản nó, nó biết vậy, thế thì lý do gì và có cản trở gì để nó không trở lại chiếm nhà mình luôn!

Và hôm nay nghe tin nó, HD 8, đã trở lại Bãi Tư Chính!

Việc phải diễn ra như vậy thì phải xảy ra và đã xảy ra như vậy!

Vấn đề là Đảng và Nhà Nước CSVN sẽ xử sự ra sao đây.

Sẽ tiếp tục yên lặng để có thể “yên lành ngồi bàn việc tổ chức đại hội đảng”?

Hay khá hơn, giống như lần vừa qua, là bật đèn cho ông Bộ Trưởng Ngoại Giao kiêm Phó Thủ Tướng được lên giọng một chút, dám gọi đúng tên giặc, và thế thôi, và vẫn để cho thằng giặc tiếp tục làm gì nó muốn, và nếu may mắn thì nó lại “tạm rút đi” như lần trước, để sau 2 lần nắn cái gọi là “gân” của “thằng em 4 tốt”, nó sẽ yên chí lên kế hoạch lần tới tiến vào và… ở luôn?

Hay là ít ra bắt chước các nữ lưu nước Việt, giặc đến nhà thì “phải đánh”?

Xin ai đó đừng vội trách những người cứ phải ra rả trách cứ và coi thường cái Nhà Nước Cộng Sản này. Chẳng ai thích thú và thừa hơi đi trách cứ người khác. Khổ nỗi đốt đuốc đi mò cũng không tìm ra lý do gì để khen cả nên quá nóng mũi phải nói ra sự thật mà thôi.

Cũng đừng vội mặc định là những người chống giặc là những người muốn chiến tranh. Tuyệt đối là không! Chính các lối nhịn nhịn, nhường nhường, nhượng nhượng, lùi lùi… mãi của CSVN mới là chủ trương và việc làm dẫn đến chiến tranh. Chính quan niệm sai lầm và hèn nhược, cho rằng nó mạnh hơn mình nên phải nhường phải nhịn để được yên lành. Tổ tiên mình, khi đuổi giặc, chẳng bao giờ nghĩ mình mạnh hơn nó, nhưng phải đuổi thì phải đánh thôi, chết cũng đuổi. Và chẳng thằng giặc nào hứng thú gây sự với mình nếu nó biết rằng nếu mình bể đầu thì nó cũng sứt trán. Chứ như Đảng CSVN, chưa đánh đã sợ mình sứt trán thì hẳn nhiên là giặc nó phải bắt nạt thôi.

Người viết tin rằng tất cả những người trước giờ luôn chê trách cái chế độ này, tuy niềm tin vào việc Đảng tự thay đổi đã cạn sạch, vẫn mơ màng mong mỏi rằng một phép lạ xảy ra, có một thay đổi lớn, kể cả việc cái chế độ này “biến đi”, và những người cầm vận mạng đất nước sẽ hành xử xứng đáng với trách nhiệm to lớn nhất của họ là bảo vệ đất nước của tổ tiên.

Nhưng, đó chỉ là một niềm mong ước yếm thế, không có chỗ đứng và không thích hợp với tình hình nguy ngập của đất nước, chẳng khác nào ngoảnh mặt làm ngơ, để cho lũ giặc nội xâm rảnh tay bán nước. Sự thay đổi phải đến từ toàn dân, phải chủ động tạo ra thay đổi.

Từ lâu thế giới như đã nhỏ lại. Không nước nào còn mặc sức muốn làm gì thì làm kể cả việc đi xâm chiếm nước khác như ngày xa xưa. Muốn hoà bình thì phải dựa vào thế giới, dựa vào những người không có dã tâm làm hại và xâm chiếm đất nước mình. Chọn Trung Cộng làm bạn và dựa vào họ, hẳn nhiên là vì quyền và lợi của một số cá nhân lãnh đạo, là sự lựa chọn sai lầm nhất cho quyền lợi của đất nước của Đảng CSVN.

Trong những ngày qua, nhiều người yêu nước đã lên tiếng, đưa những đề nghị rất thực tế và hữu hiệu để kéo đất nước ra khỏi vũng lầy và nguy cơ mất nước đang hiển hiện mà chính yếu là “tránh xa khỏi Trung Cộng” và “lập tức kiện Trung Cộng ra Toà Trọng Tài Quốc Tế về việc xâm chiếm biển đảo của Việt Nam”. Nhưng những lời yêu nước thống thiết đó dường như đàn gảy tai trâu.

Nay giặc lại vào nhà. Đảng và Nhà Nước CSVN sẽ làm gì đây? Đành chờ xem vậy!

Đỗ Đăng Liêu

 

 

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on whatsapp
Share on email
Share on print

BÀI MỚI

Một nông dân ở Pecatonica, tiểu bang Illinois, Mỹ. Ảnh: Reuters

Tăng thuế đối với nông sản nhập từ Mỹ, Bắc Kinh đánh vào cử tri của Trump

Bắc Kinh nhắm vào giới nông gia Mỹ, một thành phần cử tri chủ chốt của Donald Trump. Mức thuế quan mới được áp dụng đối với các mặt hàng đậu nành, bắp, thịt gà,… cũng như than đá, khí hóa lỏng và xe tải hạng nhẹ. Mục tiêu là đánh vào nền kinh tế của những vùng đã bỏ phiếu cho Trump và gia tăng áp lực chính trị lên Washington.

Khúc sông Dnipro gần thủ đô Kyiv, Ukraine, tháng 2/2025. Ảnh: Thomas Peter/ Reuters

Ukraine giờ đây là cuộc chiến của Châu Âu

Đòn bẩy của Trump đối với Ukraine là vũ khí và tiền bạc, hai thứ mà Ukraine cần để tiếp tục cuộc chiến sinh tồn và duy trì sự ổn định kinh tế. Châu Âu có thể giành được thế thượng phong từ tay tổng thống Mỹ bằng hai động thái: đưa ra một thỏa thuận thay thế về khoáng sản của Ukraine, và tịch thu tài sản bị đóng băng của Nga rồi dùng chúng để tài trợ cho việc sản xuất và mua vũ khí – bao gồm cả từ Mỹ, nếu họ muốn.

Bản đồ và danh sách 33 tỉnh, thành phố sau khi sáp nhập được lan truyền trên mạng xã hội. (Phuong Ngo via Facebook)

Hai danh sách tỉnh, thành phố mới được lan truyền trên mạng

Mạng xã hội đang lan truyền hai phiên bản khác nhau của kế hoạch sáp nhập tỉnh, thành phố trên quy mô cả nước.

Mỗi phiên bản đưa ra con số tỉnh, thành phố còn lại sau sáp nhập khác nhau. Một phiên bản cho ra con số 32, phiên bản còn lại là 33.

Ngoài ra, mỗi phiên bản cũng đưa ra phương án sáp nhập các tỉnh phía nam riêng biệt.